XtGem Forum catalog

Đèn led 


15giay.mobi

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

SMS chúc mừng năm mới 2014, Lời chúc năm mới 2014, Tin Nhắn Chúc Mừng Năm Mới 2014, SMS Chúc Tết 2014

Ads

Phong Vân Truyền Kỳ
Phong Vân Truyền Kỳ
Game nhập vai đánh theo lượt dựa trên bối cảnh Đông – Tây kết hợp.
Chi tiết »
SMS Kute Chúc Tết 2014 + Lời Chúc Năm mới
2014 một năm mới sắp đến hãy giành cho những người thân yêu nhất bên cạnh mình những lời chúc đầy ý nghĩa.

Tình yêu của anh và cô ngày càng tiến triển. Sự quan tâm, tình yêu thương của anh đã mang lại niềm hạnh phúc cho cô. Ngày nào anh cũng đến đón cô đi làm và chở cô về mỗi lúc tan tầm. Cứ mỗi dịp cuối tuần hoặc những lúc rảnh rỗi, hai người lại sánh bước bên nhau đi chơi, đi du lịch hay đơn giản là đến những quán cà phê để tìm cho mình những khoảng lặng...

Và cũng chẳng khó khăn để mọi người nhận ra tình cảm của vị giám đốc trẻ và Duyên. Dù khá bất bất ngờ khi biết tin này nhưng ai ai cũng ủng hộ và vun vén cho cặp đôi trai tài gái sắc này. Tuy nhiên, cô lại cảm thấy ái ngại khi đồng nghiệp biết được điều đó. Chính vì thế nên cô luôn thân thiện với mọi người, chứng tỏ cho mọi người thấy cô là một người chan hòa, vui vẻ và sống hết mình vì công việc, chứ không phải dựa dẫm vào người yêu mình.

  ***

Trong bữa cơm gia đình, sau khi nghe ba con Quang nói hết chuyện ở công ty, mẹ anh mới lên tiếng:

- Quang à, mẹ thấy con chẳng còn trẻ con nữa đâu. Con xem có ai hợp thì yêu đi, ba mẹ bây giờ cũng già rồi, chỉ mong con sớm lập gia đình thôi.

Đang nhai cơm, anh bỗng sững lại. Suy nghĩ một lúc anh nhìn mẹ rồi anh hỏi:

- Mẹ thích một người con dâu thế nào?

- Một người con dâu như thế nào à? Cứ ngoan ngoãn, hiếu thảo, sống biết điều là được rồi, không cần xinh hay sắc sảo lắm.

- Nếu gia đình người ta không giàu có, liệu có sao không? 

- Mẹ không quan trọng điều đó lắm, chỉ cần thấy con hạnh phúc là mẹ vui rồi nhưng nhất định phải yêu chồng thương con và hiếu thảo với cha mẹ.

Anh thở phào sau câu nói của mẹ. Và anh tủm tỉm cười khiến ánh mắt ba mẹ không khỏi tò mò.

- Vậy mai con mời bạn gái con đến nhà mình chơi có được không?

Đôi mắt mẹ anh sáng lên vì bất ngờ, còn ba anh thì ho sặc sụa vì đang ăn dở miếng cơm.

Thật hả con? Con có bạn gái từ bao giờ đấy? Thế mà chẳng thấy tâm sự với mẹ gì cả?

Tâm sự gì cơ mẹ? Con muốn ba mẹ bất ngờ mà! Đó là người con gái con yêu thật lòng, vì thế nên nếu có chuyện gì xảy ra thì ba mẹ cũng đừng phản đối chúng con nhé!

Thì mai cứ bảo cô ấy về nhà mình cho mẹ chấm điểm nào! Dâu là con, mẹ phải chọn kỹ chứ? Không lại lấy phải cô gái đanh đá sau này cãi lại mẹ chồng xoen xoét thì mẹ cũng sợ lắm.

- Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất! Con ton mẹ sẽ đồng ý thôi. Mẹ mà đồng ý thì chắc chắn ba cũng chẳng phản đối đâu... vì ba yêu mẹ mà, mẹ nhỉ?

- Anh à, anh nịnh tôi vừa thôi! Gớm, yêu rồi nên xí xớn hẳn ra. Được rồi, tí nữa bảo ba mẹ gửi lời mời cô bé tới ăn cơm tối. Mai mẹ sẽ nấu nhiều món ngon, được chưa?

- Phải là quá được mẹ à, mẹ của con tốt thế không biết. -  Nói rồi anh ôm chặt lấy mẹ và thủ thỉ vào tai:“Mẹ ơi con yêu mẹ nhiều lắm”.

Sau mấy ngày nghỉ làm, hôm nay đi làm lại khiến gương mặt cô lộ rõ vẻ mệt mỏi. Lắp tai phone, những bản nhạc không lời đượm buồn giúp cô dễ đi vào giấc ngủ. Đang thiu thiu, bỗng tiếng chuông tin nhắn khiến cô giật mình tỉnh giấc, là tin nhắn của anh: “Duyên à, tối mai ba mẹ anh mời em đến ăn cơm đấy, thích nhé!”.

Cô thực sự không vui khi nhận được tin nhắn đó bởi cô rất lo lắng về mối quan hệ này.

-  “Anh à…” - cô nhắn lại.

Dường như hiểu tâm trạng của cô, anh trấn an: “Em không phải sợ đâu, ba mẹ anh hiền mà, lại tâm lý nữa. Ai cũng mong gặp em đó, mai hết giờ làm việc anh đợi em”.

Cô không trả lời lại, trong đầu cô bây giờ ngổn ngang biết bao suy nghĩ: lo lắng có, hạnh phúc có. Liệu ba mẹ anh có thử con dâu hay nói những lời thiếu tôn trọng đến gia đình cô như những câu chuyện mà cô đã từng nghe về “gái quê làm dâu phố” không? Hồi hộp và chờ đợi, phải rồi, cô yêu anh cơ mà, vậy nên cô phải cố gắng, cố gắng để không phụ niềm tin và tình yêu của anh… Cô tự nhủ với lòng mình: “Cố lên Duyên à! Mày nhất định không được bỏ cuộc đâu nhé!”.

Tan giờ làm, cô cùng chị Lan vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Khi ra đến cửa công ty, chị Lan đã huých tay cô nói:

Có người yêu đang chờ em kìa, ra đi, chị về đây.

Cô nhìn theo hướng chị Lan vừa chỉ, thấy anh đang đứng dựa vào xe, ánh mắt nhìn nhìn về phía xa xa. Cô bước đến thật khẽ và ra bộ hù dọa.

 Thấy anh giật mình cô cười đắc chí:  

- Hóa ra người già cũng có lúc bị trẻ con dọa, em đã thắng cuộc trong ván này.

Anh nhìn khuôn mặt, nụ cười của cô, nụ cười đó đã khiến anh hạnh phúc hơn trong cuộc sống này. Mặc dù rất vui nhưng anh vẫn vờ nói giọng hờn dỗi:

- Dọa được anh, em vui thế cơ à? Vậy mà giờ anh mới biết đấy! Nếu biết trước thế này, anh cứ giả vờ giật mình để được nhìn thấy em cười vui thế này!

- Không được nói dối em, anh biết em không thích người nói dối mà. -  Cô nũng nịu.

- Được rồi, anh nhớ rồi! Mình về thôi, ba mẹ anh đang đợi.

Cô cố tỏ ra vui vẻ và bình tĩnh nhưng lại không thể che giấu nổi sự lo lắng.

- Em đang lo lắng lắm phải không Duyên? Ba mẹ anh thoải mái và tốt bụng lắm, em cứ coi mẹ anh như mẹ em ở quê là hết sợ ngay ấy mà.

Chẳng để tâm đến lời anh nói, cô đang tưởng tượng ra ánh mắt nghiêm khắc, dò xét của mẹ anh khi gặp cô, rồi cả những câu nói soi mói đủ điều… Cô gõ nhẹ vào trán… có lẽ cô nghĩ nhiều quá, mong rằng ba mẹ anh sẽ không như vậy.

- Đến nhà anh rồi. - Anh dừng xe, quay sang nói với cô.

Đập vào mắt cô là ngôi biệt thự sang trọng. Cô bỗng thấy mình thật nhỏ bé. Người cô run lên, chân cô nhũn ra chẳng thể đứng nổi.

Dường như đọc được suy nghĩ của cô, anh vội mở cửa đón cô vào nhà.

Mắt cô rưng rưng nhìn ngôi nhà rồi nhìn anh:

- Anh… 

- Em yên tâm, có anh ở bên em mà! - Anh ôm cô vỗ về.  

Nói rồi anh nắm chặt lấy tay cô bước vào nhà. Cô cũng dần lấy lại bình tĩnh dù trong lòng còn rất lo lắng.

Vừa thấy con trai đưa bạn gái đến, mẹ anh đã lên tiếng trước:

Hai đứa về rồi đấy à, đi đường có mệt không cháu?

Nghe xong câu nói ấy, không hiểu sao cô thấy tự tin lên rất nhiều.

- Cháu chào bác ạ! Cháu đi xe quen rồi nên cũng không mệt lắm.  - Cô cố nhìn xung quanh xem bố anh ở đâu để hỏi thăm.

- Bác trai ở trên tầng, tí nữa bác ấy xuống. Hai đứa rửa tay chân chuẩn bị ăn cơm.

Rồi bà nhìn đứa con trai trêu đùa:

- Quang à, mẹ có cướp mất người yêu con đâu mà sao con nắm tay người ta chặt thế?

Câu nói của mẹ anh khiến cô giật mình. Cô nhìn anh rồi gỡ tay anh ra khỏi tay cô. Thấy vậy, anh vội đánh trống lảng:

- Để con lên phòng gọi ba xuống ăn cơm nhé! 

Mẹ anh nhìn cô cười hiền, cô cũng mỉm cười đáp lại. Cô đặt đĩa hoa quả lên bàn thờ rồi như sực nhớ ra điều gì, cô vội nói:

Cháu xin lỗi ạ, bác còn việc gì chưa xong cho cháu giúp với.

-  Bác chuẩn bị cả chiều nên xong rồi cháu ạ! - Mẹ anh khẽ mỉm cười bảo.

Thực ra bà cũng chẳng hiểu sao khi gặp cô bé này, bà lại nói nhiều và thân thiện đến thế. Linh cảm của bà cho biết, đó là một cô gái ngoan và hiền lành. Có lẽ con trai bà đã không chọn lầm người.

Thấy ba anh bước xuống, cô vội lên tiếng:

- Cháu chào bác!

Chỉ nhìn lướt qua nhưng cô cũng đoán ông là một người ba khá nghiêm khắc. Dù vậy cô vẫn cảm nhận ba anh là người dễ gần.

Bữa cơm tối diễn ra thật vui vẻ, thỉnh thoảng ba anh lại nói một vài câu pha trò giúp cô tự nhiên hơn. Vì là khách nên cô nhận được sự quan tâm của cả ba thành viên trong gia đình. Cô cảm nhận được sự ấm cúng trong gia đình này. Mẹ anh gắp thức ăn cho cô rồi lên tiếng hỏi:

Cô thấy Quang nói là gia đình cháu ở quê à? Vậy ba mẹ cháu làm nghề gì? 

Không khí bữa cơm chợt trầm xuống, cuối cùng thì cô cũng phải trả lời câu hỏi này, câu hỏi mà cô sợ nghe thấy nhất khi tới đây. Hơn nữa câu hỏi còn nhắc tới một người mà cô đã từng rất hận, cô biết mẹ anh không cố ý...

- Dạ ba cháu bỏ mẹ con cháu để đi với người đàn bà khác khi cháu còn nhỏ, một mình mẹ cháu nuôi cháu khôn lớn đến bây giờ. Mẹ cháu làm nghề nông thôi ạ.

Cô không biết sau câu trả lời của cô sẽ xảy ra chuyện gì, cô có thể nói dối, cô có thể nói ba cô làm nghề này, mẹ cô làm nghề nọ… Nhưng lương tâm không cho phép cô làm vậy. Cô cố gắng để nước mắt mình không rơi.

Nghe xong câu trả lời của cô, anh chưa kịp lên tiếng đỡ lời thì mẹ anh đã lên tiếng trước:

- Mẹ cháu giỏi thật, một mình nuôi cháu học hết đại học thì đúng đáng phục thật. Đúng là một người phụ nữ kiên cường.

Cả anh và cô đều bất ngờ. Cô ngẩng mặt lên nhìn mẹ anh, ba anh và anh... mẹ anh chẳng những không chê gia cảnh nhà cô mà còn tỏ thái độ ngưỡng mộ mẹ cô.

Mẹ anh đưa mắt nhìn hai người khiến cô và anh lo sợ, không biết mẹ anh sẽ nói gì.

Hai đứa yêu nhau thật lòng chứ? 

- Dạ thật.  - Anh lên tiếng trước.

- Thế còn Duyên, cháu có yêu thằng Quang thật không?

Cháu yêu anh ấy thật lòng. Vì yêu anh ấy nên hôm nay cháu mới đến đây ăn tối. Cháu đã suy nghĩ rất nhiều khi quyết định tới đây và rồi cháu bị bất ngờ trước thái độ của bác dành cho cháu. Cháu thật sự không ngờ gia đình mình lại gần gũi và thân thiện như vậy.

Vậy là được rồi, vậy cô chốt lại câu cuối cùng nhé: “Bố mẹ đồng ý cho hai đứa đến với nhau. Quang nè... ba mẹ mong có cháu bế lắm rồi đấy”.

Nghe xong câu nói của mẹ, anh vỗ tay thật to, rồi hét lên: 

- Ba mẹ thật là tuyệt vời, Duyên à, em thấy không, anh nói không hề sai một tí nào nhé.

Cô nhìn anh rồi gật đầu. Cô quay sang nhìn ba mẹ anh với ánh mắt biết ơn. Nước mắt cô thi nhau rơi, cô khóc, khóc vì hạnh phúc, khóc vì quá bất ngờ.

Bà Mai ôm lấy cô, chính bà cũng không biết tại sao mình lại muốn ôm cô bé vào lòng như vậy dù chỉ mới lần đầu gặp mặt. Cô khóc nức nở trong vòng tay mẹ của người yêu mình.


Đọc tiếp: [Phần 13] Cái Giá Của Tình Yêu

Home » Truyện » Truyện Teen » Cái Giá Của Tình Yêu
Powered by 15giay
Copyright © 2014, Minh Hằng
skyhome - sms valentine - loi chuc valentine hay nhat, Tin nhan chuc Valentine 2014