XtGem Forum catalog

Đèn led 


15giay.mobi

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

SMS chúc mừng năm mới 2014, Lời chúc năm mới 2014, Tin Nhắn Chúc Mừng Năm Mới 2014, SMS Chúc Tết 2014

Ads

Phong Vân Truyền Kỳ
Phong Vân Truyền Kỳ
Game nhập vai đánh theo lượt dựa trên bối cảnh Đông – Tây kết hợp.
Chi tiết »
SMS Kute Chúc Tết 2014 + Lời Chúc Năm mới
2014 một năm mới sắp đến hãy giành cho những người thân yêu nhất bên cạnh mình những lời chúc đầy ý nghĩa.

Em không muốn sang đâu, nhưng ở hoàn cảnh này thì bất đắc dĩ phải đi. Trong những ngày chờ visa, tổng cộng đã có hai người thân hỏi về clip đó, và một người lạ gửi link mediafire clip đó vào yahoo của em. Những ngày sau đó là những ngày vô cùng nặng nề về tâm lí,  lúc nào cũng nghĩ chỉ đến việc đó, ngủ thì gặp ác mộng. Chỉ khi sang đến bên Quảng Châu, nhìn quang cảnh rồi đi chơi, em đã bớt suy nghĩ và vui vẻ hơn.
Bọn em ở trong một toà nhà chung cư. Tối thì thức khuya online nghe ngóng tình hình từ phía VN. Trưa hôm sau mới dậy chờ thằng bạn đi học về ,rồi tạt qua cửa hàng nhà nó xem sổ sách. Thỉnh thoảng em vẫn tự kỉ, Nên nó mới rủ em lên trường nó đá bóng cùng bọn học sinh ở đó cho thoải mái tư tưởng.

Ảnh minh họa.

Từ nhà đi đến trường nó mất tầm 20p đi otô. Trường này cũng có một số học sinh VN, nhưng có vẻ bọn VN toàn cá sấu. Đá bóng xong , Quân rủ em vào ký túc ở trường xem mặt con bồ người TQ của nó, vừa đi vừa ngắm cảnh , thấy cái gì cũng lạ, thằng Quân đi trước thấy em đi chậm quá mới gọi giục em. Vừa quay mặt bước chân chạy phát thì oáaaaaaa bộp …
- Ơ mình xin lỗi, à sorry , sorry
- #& #@ *^$@ ***

Hixx chả hiểu gì hết, tay vừa nhặt cuốn sách cho nó, và nguớc lên để đưa lại thì moá AAAAA xinh Vô Lý. Đùa chứ oh my Chúa lần đầu tiên em thấy một con bé xinh như thế này, trên cả thiên thần . Lúc này mặt em đỏ như gấc, phần vì ngượng, phần vì cái cổ áo nó lộ ra vòng 1 đầy đặn, quá đẹp  em thấy cả chíp khi cô bé cúi xuống, lần đầu tiên trong đời em nhìn thấy một con bé xinh và sexy như vậy đẹp quá các bác ạ . May thằng Quân mới chạy lại xì xà xì xồ vài câu chắc xin lỗi. Nhưng không hiểu sao sau khi nó nói chuyện với con bé như kiểu thân quen rồi ý, bỗng dưng con bé đi cùng hai đứa em vào phòng ……

……………….to beo căn ti heo

# 15: Cô gái Trung Hoa .

Em mới nháy thằng Quân hỏi thì hoá ra là bạn cùng lớp con bồ nó . Vào đến phòng con bồ nó , ập vào mắt em là cái lịp si tút lòi ra ở mông con bé. Thằng Quân mới xì xà xì xồ mấy câu, con bé quay lại. Lúc này em và cô bé ( từ cứ tạm gọi Lưu Diệc Phi) ngồi gần nhau bên giường đối diện , còn bên kia con bồ Quân đã kịp ngồi tót lên đùi thằng bé.  Ba đứa cứ xì xà xồ, mặt em cứ đần cả ra. Đang liếc Lưu Diệc Phi, nó đẹp lắm các bác ạ, nàng mặc một chiếc áo phông, dưới là chiếc quần dài kaki màu xám, có lẽ nàng vừa trên giảng đường về. Đang mải ngắm thì thằng Quân bảo:

- Ê thằng kia, em nó khen mày đẹp trai, nhìn giống Lưu Đức Hoa.

Mặt lạnh lùng em trả lời :
- Thật à, mà ký túc xá ở đây cũng giống VN nhỉ.

Con bồ Quân quay mặt sang Lưu Diệc Phi rồi lấy tay chỉ sang em xì xà xì xồ, chả biết nói gì mà Lưu Diệc Phi quay sang nhìn em luôn, rồi gật gật đầu cười cười . Quân quay sang xì xồ với bọn nó rồi bảo em :

- Bọn nó lại bảo mày giống thằng bỏ mịa nào ở trường này ý. Mà em kia chưa có người yêu đâu, chú tính đê…

Được cái tạo hoá nó ban tặng cho em một gương mặt cơ bản, đi đến đâu cũng có người ngờ ngờ, nhất là lại còn bảo Lưu Đức Hoa giống mình nữa chứ , lần trước đã có đứa bảo giống wonbin mình đã bực mình rồi. Lúc này thì em vẫn tập chung nhìn Lưu Diệc Phi, không bỏ sót bất cứ đường cong nào, cố ghi nhớ lại tất cả đặc điểm trên khuân mặt của Phi.
Chiếc nốt ruồi ở gần mang tai nhỏ hơn quả nốt ruồi ở chớm đầu ngực ba lần.  Mái tóc ngang tưng nàng buộc gọn về phía sau, thỉnh thoảng nàng lại giở cuốn sách ra đọc rồi nói chuyện với bồ Quân. Về phần con bé Bồ quân, nhìn cũng xinh phết các bác ạ, ngực to hơn Phi của em, nhưng về độ xinh thì không thể bằng được. Phi của em có đôi môi bóng, mỗi lần cười nàng khẽ đẩy lưỡi ra, cực kì quyến rũ.
Như thể lần đầu yêu, mặt em ngưỡng ngùng tỏ ra thẹn thùng, thỉnh thoảng tỏ ra lạnh lùng và không kém phần nghiêm túc.  Đôi lúc hai đứa quay sang nhìn nhau rồi cười. Nàng nói với Quân khen em có đôi má lúm đồng tiền hàng hiệu xưa nay hiếm.
Một lúc sau em và Quân chào hai nàng ra về, con bồ Quân tự nhiên như ruồi hôn Quân trước mặt em và Phi, làm hai đứa em ngượng nhìn nhau.  Em khẽ cười duyên một cái với Phi , nàng ngượng ngùng mặt hơi cúi xuống e thẹn cười. Trên đường trở về nhà, em lâng lâng , thỉnh thoảng làm những hành động kì lạ mà cho đến nay các nhà khoa học chưa giải thích được, như lè lưỡi liếm không khí, dj tờ rym vào ghế trước otô.Cao hứng lên em làm vài động tác giả s…ếch.

Thật là đáng yêu phải không các bác, Quân như ngửi thấy mùi phởn của em, liền liên hệ với bồ nó rủ Phi tối sang nhà Quân làm vài món ăn, với lý do “ China welcome Nam siêu nhân dragon622 khoai to”. Về đến nhà, đúng là niềm vui chẳng được bao lâu, vụ clip kia lại ập vào đầu em. Online thì nhận được tin nhắn của ông anh họ, bảo tay to bên liênxo ok tháo clip xuống rồi. Nhưng vẫn thấy xuất hiện trên một số trang khác. Lo lắng nhưng thầm nghĩ cũng kệ mợ, éo thiết gì cả, nhất thì ở đây làm ăn với thằng bạn, sống ở đây vui thế này cơ mà.

Đúng là tư duy của kẻ bị gái đẹp hớp hồn, chưa gì đã lấy nó làm lí do để biện minh cho hành động điên dồ. Em gọi điện về báo cho gia đình sẽ ở bên TQ một thời gian, Mẹ đầu tiên tưởng đùa, sau khi em nghiêm túc bắt đầu Mẹ mới lo lắng và hỏi lí do, dĩ nhiên là em không nói vì vụ clip kia, cũng chỉ bảo mẹ là sang làm ăn một thời gian rồi về và Mẹ đã khóc bảo em mau về.

Cố gắng xóa đi mọi muộn phiện em vui vẻ và phấn khích , vào phòng tắm hát líu lo chờ hai cô bé đến. Cuốn chiếc khăn tắm vào phòng thay đồ, rồi lên FB hỏi dò vài chiến hữu là chuyên gia về jav xem tình hình ra sao, có lẽ tình hình cũng chưa đến mức quá nghiêm trọng, cộng đồng chưa biết tới và lên án.
6h’30 chuông cửa reo.

Hai cô gái đi vào, nhưng móaaaaaaa Lưu Diệc Phi bế một em bé á á á, chả nhẽ nàng đã…. Bình tĩnh em hỏi Quân, hoá ra là em trai Phi các bác ạ.  Nàng diện chiếc quần sooc ngắn, chiếc áo phông rộng màu trắng, nhìn rất thoải mái không kém phần trơn tru. Dĩ nhiên trong hai cô bé Diệc Phi của em chân dài hơn, nàng cao lắm các bác ạ, cũng phải mét 7 chứ không ít. Đúng là gái tây gái tàu có khác, không ăn khoai sắn nhiều nên người cứ phổng phao.  Hai nàng khẽ gật đầu chào em rồi quay sang chúm chím mồm cười với nhau. Giật mình em nhìn xuống hoá ra séc quần chưa kéo. Hơi ái ngại nhưng mà không sao, những thằng khoai to là những thằng hay quên kéo khoá.
Hai nàng vội nhanh xuống bếp làm vài món tây với thức ăn có sẵn trong tủ lạnh. Em vội đưa tay xin bế thằng bé em Phi, nó dễ thương lắm các bác ạ, bập bẽ thấy nói vài câu. Ngồi xem tivi, bật toàn xì xồ chẳng hiểu mịa gì.  Xong lại xuống bếp nói chuyện với hai cô bé, em nhờ Quân phiên dịch hộ, em khen thằng ku dễ thương , thỉnh thoảng lấy tay chỉ trỏ , mồm nói biu ti pun, biu ti pun gơn, so ku te , à so biu ti fun, ve li gút…ô mai chúa, món này nhìn ngon quá. ( khổ mẹ cho ăn học, chỉ biết ăn mà không học, nên dốt inh lình thế đấy) .

Hai đứa bầy ra bàn, đại gia đình là đậy , có trai có gái có cả thằng ku. Em hạnh phúc lắm, được cái thằng bé quý em cứ trêu đùa với em. Thấy thế Phi cứ tíu tít mìm cười, ăn xong, hai cô bé chuẩn bị rửa bát, em nháy thằng Quân bảo bồ nó lên nhà, em xuống rửa bát cùng Phi, nhìn những làn nước chảy qua đôi tay nhỏ bé trắng hồng, thon thả của Phi, rồi thỉnh thoảng nàng cúi xuống cầm chiếc bát, lộ ra vòm n…gực đầy khiêu khích. Nhanh mắt em nhìn cho vui tờ rym.  Hí hí thật là đê tiện và rất thân thiện phải không các bác. Đang tăm tia thì bỗng aaaaaaa…….
………….. to beo căn ti heo

# 16: Cô gái Trung Hoa

- Ôi đùa bạn, giật cả mềnh,  lần sau đừng có doạ thế.
- Mày ngắm cái gì thế,
- Kệ tao, mà xinh nhỉ, hỏi xem có người yêu chưa.

Phi thấy em giật mình thì cười tít mắt lại. Thằng Quân xì xồ vài câu hỏi Phi , trả lời xong Phi quay sang nhìn em mìm cười, rồi Quân bảo:

- Nó bảo chưa có, Mẹ bảo không yêu học đã, tao bảo mày chưa có người yêu, nó bảo không tin.

Rửa bát xong em và Phi lên nhà, Phi bế thằng ku. Bọn em đóng cửa đi ra một quán kem, từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ mới nhìn thấy một con bé xinh một cách lạ lùng như vậy. Thế mà chẳng hiểu được tiếng nhau, đâm ra em chỉ thực thi bằng các hành động sờ đùi sờ chân, rồi lân la lên sờ ngực  thằng ku em Phi.

Ku ngoan lắm, đẹp trai cực, em đưa hai tay ra nó theo luôn. Được cái mỗi lần em trêu thằng ku cười, là Phi lại quay sang cười với em. Hạnh phúc lắm các bác ạ,  được đà thấy Phi vui, em lại bón kem cho thằng bé. Trong đám chắc thằng Quân hiểu được ý em, tán con chị thì cũng phải quý thằng em, dù có sợ nó tè vào người thì cũng phải cố mà bế.

Sau đó bọn em đi dạo ven bờ của con sông có tên Châu Giang, ở đây đẹp lắm, đi duới những tán cây xanh, ánh đèn vàng hắt xuống dưới lòng sông tạo nên một khung cảnh vô cùng lãng mạn.  Đôi kia đi trước, em bế thằng ku, Diệc Phi đi bên cạnh em. Thỉnh thoảng có những ánh mắt ngưỡng mộ và đôi chút ghen tị của người đi đường nhìn vào, lại càng làm em hãnh diện, sung sướng đến phát dồ phát dại.
Nhưng mặt em vẫn cố tỏ vẻ là một người đàn ông chững chạc, và đôi chút cũng cảm thấy chạnh lòng vì gần nhau mà chẳng thể nói chuyện được với nhau, có tiếng mà chẳng có miếng.  Hai đứa kia đang ôm eo nhau thì quay lại, thấy em và Phi ngượng ngùng, con bồ Quân mới xì xồ mấy câu và chỉ trỏ em và Phi, chẳng hiểu lắm chỉ thấy Phi quay sang nhìn em rồi cười e thẹn. Thằng Quân mới bảo:

- Mày nắm tay em nó đi thì mới giống một gia đình.

Được đà hai đứa kia vỗ tay hô “ nắm đi , nắm đi…”. Một chút run rồi em đưa bàn tay ra một cách chầm chậm, Phi nhìn em cười một cái rõ tươi, rồi khẽ đưa những đầu ngón tay chạm nhẹ vào bàn tay em.  Vừa nắm xong hai đứa kia cười ghê thật, làm em và Phi ngaị tím tái mặt. Đi được một lúc bọn em dừng lại nói chuyện, Quân bảo :

- Mày sướng đấy, đi cùng hot girl trường tao, đầy thằng tán mà không được, vừa gặp mà đã được nắm tay phê chưa .
- Phê cái éo gì, thế nó chưa yêu ai à?
- Trước có yêu một đứa hình như mới chia tay rồi. Con này nó giỏi, đa tài phết đấy.
- Nhưng giờ éo biết tiếng, làm sao đây.
- Không sao cứ từ từ, mai cứ chiều sang trường chơi nói chuyện với nó, tao phiên dịch cho.

Một lúc sau bọn em ra về, Phi khẽ cúi đầu mỉm cười rồi vẫy tay chào em. Em hôn thằng ku em phi rồi tạm biệt. Chiều hôm sau như kế hoạch, em lên trường cùng Quân. Vừa đến bồ Quân bảo Phi hôm nay phải tập kịch, thế là ba đứa dẫn nhau lên một khán phòng. vừa đến nơi em đã nhận ra ngay Phi đang đang cầm một dải lụa múa, mặc bộ đồ màu đỏ đính cườm lấp lánh và bó sát vào người.  Nhìn Phi như một cung nữ thời nhà Thanh với đôi chân trắng dài, chiếc eo thon và khuôn mặt trái xoan. Phi buộc tóc gọn ra đằng sau, uyển chuyển với những điệu múa.

Ảnh minh hoạ.

Tập xong bồ Quân gọi, Phi đi xuống chào, nhìn những giọt mồ hôi lăn đều trên người Phi, ngực phập phồng thở hồn hển, thật là gợi cảm. Em như Trụ Vương nhìn nàng cung nữ mà đắm đuối, tờ trym ngóc đầu dậy  . Em bắt đầu nhờ Quân phiên dịch , em khen Phi múa như một nghệ sĩ, và gợi cảm như một diễn viên sếch  ,. Hai đứa trêu đùa một lúc rồi bọn em chào nhau ra về. Những ngày sau đó bọn em thường xuyên gặp nhau, khi em lên trường, lúc Phi đến nhà Quân, bọn em gặp nhau dần dần đã hiểu một số từ cơ bản và những ngôn ngữ của cơ thể.

Hơn một tuần sau, chẳng biết do khí hậu hay thời tiết ( thực ra nó là một) mà em lăn ra ốm.  Nằm ở nhà mê man, hai ngày chẳng thấy nhau em nhớ Phi đến phát dồ phát dại. Và cũng có lẽ đang quen gặp nhau hàng ngày, không thấy em Phi cũng hỏi Quân và biết em ốm.
Buổi trưa hôm đó Quân cố tình ở lại trường đi ăn cùng con bồ nó bỏ mặc em ở nhà, biết vậy Phi đến thăm em. Nghe tiếng chuông em cố vục vậy mở cửa thấy Phi cầm một hộp đồ ăn.  Em mìm cười chào, Phi thấy em đi lại khó khăn mới ra hiệu chỉ em nằm xuống giường. Lấy chiếc khăn dấp nước Phi cầm đắp lên trán em, từng cử chỉ nhẹ nhàng dù bất đồng ngôn ngữ nhưng bọn em như hiểu được nhau.
Phi ân cần lắm, ra ngồi xem tivi một lúc để ý không thấy em ăn, mới đi vào phòng bảo em phải ăn để lấy sức. Cố gắng ngồi dựa vào tường, đút từng thìa cơm vào mồm, ăn xong buồn đi tè , em lại ngượng dậy đi vào tolet, nước tiểu thì chỉ thấy một màu vàng. Vừa ra khỏi tolet đã thấy Phi …..đứng sẵn đó  …………………
to beo căn ti hiu
________________________________________
# 17: Cô gái Trung Hoa

Vừa bước chân ra khỏi tolet thấy Phi đứng ngay sát đó…
Phi ra hiệu lấy tay đỡ em dìu vào phòng. Nằm mê man rồi ngủ từ lúc nào chẳng hay, vừa giật mình trong ác mộng em tỉnh dậy thấy Phi đang ngồi sát bên đầu giường. Nhìn em toát mồ hôi trong cơn mê, Phi cầm chiếc khăn lau, rồi cầm bàn tay em.  Vừa hay thì thằng bạn cùng bồ về, thương em quá thế là cả lũ ngồi ở nhà xem tivi rồi chơi nói chuyện cùng em. Quân nói:

- Ngày kia là diễn rồi mà hôm nay Phi nghỉ tập kịch ở trường để đến thăm mày đấy.

Nghe xong em xúc động quá , thấy vậy tưởng em đau mệt , Phi nhìn em mắt buồn dưng dưng. Đến chiều tối thì Phi đi về. Quân mới bảo Phi sắp diễn nên muốn em đi xem mà em lại ốm. Nghe xong em như bừng tỉnh, vục dậy làm vài động tác múa chân quay tay, bắt đầu ăn nhiều hơn.
Hôm sau người em đã khoẻ hơn được một chút. Và đến tối hôm đó, buổi kịch trong trường diễn ra, cố gắng lết đến trường ngồi ngế trong khán phòng xem Phi múa mà người em nóng bần bật.  Tờ rym run lên theo từng động tác cơ thể của Phi, những phát xoạc chân, rồi tay vuốt qua phần ngực , dải lụa tung lên ưỡn cong theo vòng ba.

Vô tình nó làm em gợi nhớ đến những hình ảnh đen tối. Nghĩ vậy thôi, thỉnh thoảng quần nó hơi căng chỉ, thì lại lấy tay vặn nguợc con tờ rym sang một bên không nó gặm lông khó chịu lắm.
Tập luyện bao ngày mà cũng chỉ diễn trong vở kịch được có một lúc, khán phòng vỗ tay. Em và Quân lủi ra đằng sau cánh gà thì đã thấy một đám con trai đi cùng. Đến gần Phi thì đã thấy một thằng trong nhóm cầm hoa và một hộp quà tặng Phi. Quân và em há hốc mồm nhìn nhau,  bồ Quân bảo đấy là bạn trai cũ vừa đá Phi…. Nhưng bất ngờ Phi từ chối món quà, rồi lằng lặng đi về phía em. Phi vui mừng khi thấy em đã đến xem, cười cười nói nói hỏi thăm em.

Em tia sang thằng bồ cũ Phi thì thấy nó đang lườm em, mồm lẩm bẩm rồi biến cùng lũ bạn. Tin vui nối tiếp tin mừng, Phi thông báo bố mẹ vừa đi công tác, hỏi ra mới biết họ làm trong đoàn làm phim, mẹ làm trang điểm còn bố là một diễn viên,  nhà còn có một người chị nữa đang trông thằng út. Đang hứng thế là thằng Quân nổi hứng kéo cả lũ ra một quán bar…

Vừa bước chân vào thì ôi toàn chân dài, gái ở đây xinh khủng khiếp, con nào con đấy đều trắng muốt, nhảy theo nhạc thì ngực cứ giật tung cả lên . Bọn em kiếm một bàn trong cùng, gọi ruợu ra uống, lúc đầu thì ngập ngùng, được một lúc tới tầm rồi thì cả lũ điên loạn nhảy nhót. Em thề chứ phê tới đâu thì phê, chứ nhìn Phi nhảy thì cứ phải gọi là “ tỉnh rượu”.

Từng động tác tay vuốt lên cao là lại hở ra chiếc eo thon thả, thả tay xuống thì lắc mình, đầu chếch sang một bên, từng nhịp đập của nhạc là bấy nhiêu nhịp của ngực, lên xuống, lên là lên, xuống là xuống. Nó căng tròn , buởi năm roi gặp cũng phải xin phân đến vài múi.  Được cái Quân và bồ ôm nhau nhảy, thì chả lẽ hai đứa em lại cách xa. Thế là như ngầm hiểu ý, Phi vửa nhảy vừa tiến lại gần em. Hai tay Phi để lên vai và đầu em, tay em luồn xuống dưới đặt vào eo Phi.Lúc đầu thì em để tay chạm vào áo, đến lúc nhạc giật tung lên thì chiếc áo vọt lên, thế là đôi tay đó chạm vào da thịt.

Có rượu thì đúng là da thịt thoáng hơn, đôi lúc Phi còn ấp đầu vào vai em. Tay em còn định luồn xuống mông và đùi, nhưng mà thôi, quá trớn người ta lại đánh giá. Bình thường ngoài đường e thẹn là thế, vào bar rồi mới biết “ xõa” là như thế nào.
Một lúc sau do đã thấm mệt cơ mà vui, định đứa nào có nhà đứa đó về. Khổ nỗi muộn quá ký túc bồ Quân đã đóng cửa, nên đành về phòng Quân, mà chả nhẽ một đứa con gái lại ở cùng hai đứa con trai, có mệnh hệ gì thì biết thằng nào đổ vỏ thằng nào không. Thế là sau khi hai đứa con gái bàn bạc một lúc, Diệc Phi đi theo cùng về nhà Quân.

Về đến nhà, đứa nào đứa đấy đều trong tình trạng tây tây. Con bồ Quân là phê nhất lao vào phòng ngủ nằm vật vã, được đà thằng bạn éo phê cũng lao theo vào nằm cùng đóng cửa rầm một cái. Ngoài phòng khách chỉ còn em và Phi, hai đứa ngồi gần nhau, được éo đâu có 5 hay 10 phút sau đã thấy tiếng động lạ mà quen phát ra từ trong phòng. A A Ơ Ớ, tiếng thở mỗi lúc một gấp dồn dập dồn dập và bên ngoài Phi đã đưa ra một quyết định…………
……………………….to beo căn ti hiu
________________________________________
________________________________________
# 18: Cô gái Trung Hoa

Phi quyết định bật ngay tivi lên để át tiếng hai đứa kia la hét.
Khổ nỗi em cảm giác đúng là tây tàu nó thét to và chuẩn hơn các bác ạ. Bật tivi lên nhưng mà cảm giác người hai đứa em ở ngoài rạo rực không chịu được, tiếng thở hổn hển ngắt quãng và mỗi lúc một to, xen lẫn là tiếng bạch bạch , tóp tóp , nghe mà thật nhớp nháp.  nghe thấy mà rùng cả mình, bủn rủn chân tay. Em thấy mồm Phi lẩm bẩm gì đó, chắc là nói bọn này éo ý tứ gì cả, bạn bè ngồi đây mà nó khêu gợi không chịu được, đúng là có rượu mất hết cả ý thức.

Em thề với các bác chứ lúc này còn hơn là xem jav. Đang nghe thì quay lại không biết từ lúc nào mà Phi và em đã ngồi sát ngay gần nhau. Em quay sang nhìn Phi cười rồi chìa lòng bàn tay ra , Phi hiểu ý đặt tay lên và kê sát ngay đùi cô bé.
Chiếc quần sooc màu xám ngắn ngang đùi, còn từ đấy chỉ thấy trắng toát một màu trắng hồng của đôi chân. Phi bắt đầu thấy mỏi, liền chếch đầu tựa vào vai em một cách nhẹ nhàng. Bất đồng ngôn ngữ thì em lấy hành động làm chủ đạo,  tay phải em khẽ nhích nhẹ nhàng luồn qua vai và dần dần chạm nhè nhẹ vào eo của Phi. Những lúc này cảm xúc được đẩy cao hơn bao giờ hết.

Tim hai đứa cứ đập thình thịch theo từng tiếng thở hổn hển của đôi bệnh hoạn trong phòng kia.  Chỉ sau 5 phút Phi đã bắt đầu quen dần với cơ quan nội tạng của em, thỉnh thoảng rúc rúc đầu ngực em. Em tưởng đầu Phi ngứa, cho tay lên đầu gãi hộ thì Phi quay lại. Đôi tay áp vào má, Phi mìm cười một cách e thẹn nhưng trong lúc có rượu thì nó là dâm tiện.  Do vị chí địa lý của thân thể hai đứa quá gần nhau, đôi môi của em cũng đã rất gần đôi má Phi. Tiện môi đang ướt em chạm nhẹ vào má Phi, đây đúng là một hành động manh tính đột phá các bác ạ.

Như thú gọi bầy, như cầy chấm mắm tôm, mọi thứ bức xúc do ruợu, do đôi bệnh hoạn đang “đóng phim” trong kia, hóc môn hai đứa em được đẩy lên cao như chưa bao giờ như thế. Phi nhích môi sát vào gần môi em, như con cá cắn con giun, đôi môi em bập lấy môi Phi. Lúc này em phân vân với việc giả nai như lần đầu gặp đàn bà, hay thể hiện những kinh nghiệm bấy lâu nay có được trên các “ mặt trận”.  Không chần trừ nữa, chiếc lưỡi ướt át và lẫn mùi nồng của rượu đưa ra, len lỏi vào cuống họng Phi cứ thế lướt lên lướt xuống. Cảm xúc đâng lên tột đỉnh, Phi bắt đầu quay người áp sát từng bộ phận trên cơ thể vào em.
Đôi tay mươn man của em ôm chặt Phi vào lòng, cảm xúc đã đỉnh điểm , chiếc quần bò của em đã căng phồng. Từ từ thân em ngả xuống chiếc ghế dài, Phi trườn lên người em, hôn từ môi rồi xuống ngực, chiếc cúc áo của em bật ra. Tay em luồn ra đằng sau lưng Phi từ từ luồn vào trong áo. Hơi ấm cơ thể lan toả căn phòng, hai đứa hôn nhau từ môi ra mang tai rồi quay về vùng ngực, thỉnh thoảng thân Phi lại run lên bần bật.  Em cho tay luồn vào trong quần đùi Phi thì bỗng bị cự tuyệt.

Phi nhìn chằm chằm vào mắt em, tỏ vẻ ý không muốn đi xa hơn. Nhưng với kinh nghiệm bản thân, ánh mắt đó chả nghĩa lí gì khi hai đứa đang trọng tình trạng này. Em ngồi vùng dậy rồi đè lại Phi, đôi tay mạnh bạo hơn bao giờ hết,  cầm đùi của Phi em giật tụt lại phía sau, úp mặt vào ngực Phi định hôn và tháo chiếc áo trong ra thì một lần nữa, Phi rùng mình giật giật lấy tay đẩy em ra và không muốn. Trong đầu em lúc này đã xuất hiện suy nghĩ có vẻ mọi thứ không đuợc ổn, nếu tiếp tục có lẽ chỉ nhận lấy được sự phản kháng, hơn nữa lúc này đôi kia có vẻ đã chiến đấu xong, nếu “ vui mồm” Phi la lên là thì em chẳng còn mặt mũi nào nữa.

Từ ánh mắt thèm muốn chuyển sang sự đồng tình với Phi. Em ngồi tử tế chỉnh lại áo. Phi thấy mặt em e ngại tỏ vẻ muốn xin lỗi, nhưng không sao chẳng nghĩa lý gì, Phi ngồi lại gần tựa đầu vào vai , hai tay cầm lấy bả vai em và mỉm cười tỏ vẻ hạnh phúc. Có lẽ chỉ thế thôi Phi đã sung sướng rồi, nhưng với em thì còn đó một nỗi bức xúc.
Ngồi một lúc sau thấy cửa phòng hé mở, Quân đi ra với vẻ mặt mãn nguyện không kém phần bơ phờ, Quân mỉm cười một cái rồi đi vào tolet rửa mặt. Lúc đi ra Quân thấy Phi đang ngục đầu vào vai em nhắm mặt lịm dần và ngủ. Quân nói :

- Không ngủ à mày?
- Mày cứ ngủ trước đi.
- Làm được gì chưa?
- Không , vớ vẩn làm gì. Tao tử tế éo ai như mày, vừa vào phòng đã xyz rồi, kêu to vđ, làm bố mày với Phi ngượng éo chịu đc .
- Heheee không biết hay giả vờ thế chú, lúc nãy tao cho một tí thuốc… vào rượu đấy.
- Ôi đệt đùa bạn thật à, sặc, hẳn nào Phi…ôi chết lỡ mồm.
- Nó làm sao, haha thịt rồi à. Mà tại con bồ tao mấy hôm nay cứ dở hơi nó éo cho nên tao đành…một tí thôi ý mà.
- Thịt cái c ý, chưa có gì cả mới hôn tí thôi. Đéo ngờ bạn lại làm thế, bạn khốn nạn vãi.
- Có gì đâu bình thường ý mà hehee, vừa nói chuyện với con bồ bảo ngày mai tổ chức ăn uống nhà Phi đấy.

Nói xong Quân đi vào phòng ngủ tiếp, còn em tựa vào đầu Phi , hai đứa ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Có lúc đang ngủ thiu thiu thì giật mình, cho Phi ngả xuống đùi em nằm ngủ. Cho đến sáng hôm sau, con bồ Quân đi ra gọi dậy. Giật mình mở mắt đã thấy nó cầm cái điện thoại hình như vừa chụp cảnh em và Phi ngủ.  Phi tỉnh dậy vào tolet rửa mặt rồi cùng bồ Quân đi về, Phi cũng không quên dành cho em nụ cười trìu mến, ánh mắt gửi lời chào.
Em lao vào phòng Quân ngủ thiếp đi cho đến chiều tối bỗng dưng thấy một bàn tay chạm nhẹ vừa xoa vừa bóp vào chỗ đó…………….
…………………………..to beo căn ti hiu
________________________________________
Câu chuyện về Phi đang dang dở ở đoạn, có một bàn tay thò vào chỗ đó. Vâng đó là Quân, nó vừa đi từ truờng về và đánh thức em dậy để gọi sang nhà Phi ăn tối. Bữa ăn ấm cúng gồm có em và Phi , Quân, bồ quân và hai người bạn nữa của Phi.
Sau đó Chị của Phi có đi chơi đêm với bạn trai ( bố mẹ đi vắng mà). Nên sau khi ăn uống bọn em có vào bar rồi quay về nhà Phi tụ tập tiếp… và các diễn biến sau thì chắc các bác đoán được rồi. Về nhà thì mỗi đôi một phòng, và lần nãy em đã cho gạo xay ra cám. Và khi xảy ra chuyện đó rồi thì các bác biết đấy cứ phải là gắn con nhà bà bó. Suốt ngày bám lấy nhau thì lâu cũng nảy sinh vấn đề.
Chủ yếu do bất đồng ngôn ngữ, phọng tục tập quán mà nảy sinh ra giận dỗi, hờn ghen, nhiều khi lý do nó cũng rất vớ vẩn. Và đúng là trời xếp đặt đồng thời trong lúc đó, ông anh họ có báo rằng chuyện về vụ clip kia đã xẹp xuống. Mẹ cũng gọi em về để cho đi học lại, vì lo em ở bên này sẽ chẳng biết sống như thế nào. Cuối cùng em và Phi đã nói chuyện rõ ràng, em nhờ Quân viết một bức thư gửi cho Phi, sau đó em trở về HN.
Những ngày buồn chán tẻ nhạt ở HN, em cũng rất nhớ Phi, thỉnh thoảng online gửi lời hỏi thăm thông qua Quân…

________________________________________________________

Phần II.

# 19 : Gặp lại người xưa

2h chiều thức dậy với tâm trạng chán nản , và vẫn như mọi khi tolet luôn là nơi tốt nhất cho em giải tỏa những nỗi buồn, cũng như những lần bực tức bằng cách té nước vào bồn cầu .Rồi thất thểu đi ra ngoài gọi điện cho thằng bạn với lí do:

” Tối qua vừa xịt bóng, cần lắm một bờ vai lúc này ”

Thế là hai thằng tung tăng trên đường ngắm Hà Nội, ngắm những toà nhà cao tầng hùng vĩ với những tán cây mát rượi, thực ra là ngắm gái.

Thời điểm này HN đông lắm, các sĩ tử lên HN ôn thi vào đại học, trai có, và nhất thì gái lại càng nhiều. Con công hay con quạ, cá sấu hay cá voi , lành tính hay dữ tính đều đủ cả. Mọi thứ tinh hoa, trai xinh gái đẹp đều đổ về đây trong sự kì vọng của gia đình họ hàng.
” Cố gắng con nhé, thiếu gì bảo Ba Mẹ, nhưng phải tiết kiệm đừng hoang phí, tập chung vào mà học, đi chơi ít thôi”

Vâng! thế là họ hướng về thủ đô, nơi chắp cánh ước mơ cho các bạn có chí thì nên, là nơi ăn chơi các bạn có tiền thì đú. Nhưng HN cũng đầy rẫy nhưng cám dỗ, muốn lên cao thì phải bám càng. Muốn gây sự chú ý thì phải khác dòng, người ta gọi nhân trần thì :

- Bầm cho con hai câu cốc trà đá.
+ Nam ơi nhìn kia, chân dài kìa… ui giời ui giời, đi lại còn cong cái mông ve vẩy.
- Tuần này vợ mày nó không cho mày xả hay sao mà soi lắm thế.
+ Ơ đùa bạn teo trym rồi hay sao mà chê mỡ thế, nhìn buồn cười lắm kia kìa…
- Ơ ơ mà sao …. ạc ạc sao cái mông nhìn quen thế.
+ Cái gì quen cơ.
- Không phải, là cái mông di chuyển bên cạnh… chờ tao đi xong tao quay lại.
+ Ơ bạn đi đâu thế, ơ này này, nhớ xin số cho tớ nhé.

Chạy ra tới gần chiếc mông quen quen, em lôi chiếc ví phía sau lên mép túi để hờ hờ, rồi giả vờ vọt lên phía trước con bé. Thắt cơ mông dồn cơ mũi, chiếc quần co lại chiếc ví rơi ra, quay người lại nhặt để nhìn mặt cô bé…. thì Á Á Á Á
- Ơ em à
+ ÔI anh Nam, sao anh ở đây.
- Anh đi vào gọi đứa bạn trong này, thế em làm gì ở đây, lên HN lâu chưa, em thi trường này à.
+ Vâng, em mới lên được gần tháng rồi, anh học hay làm gì rồi.
- UHm anh đang làm mấy thứ linh tinh, à mà…
#$&@ Chưa nói dứt câu, tự dưng có một thằng chạy đến cầm tay cô bé.
- Đi thôi em, nhanh lên.

Cô bé chào vội vàng đi khuất cùng thằng đó, nó ôm eo nàng như thể trêu tức mình … Đúng là cái kiểu ôm như thế kia thì xếp hình mịa nó rồi. Bỗng dưng khoé mắt em cay cay , lòng cồn cào nhớ về một mối tình chẳng thể nào quên trong cuộc đời này.

Ngày đó tại một quán nét…..

# 20: Tình yêu đầu tiên.

- Này solo half life không,

- Ui xời thích thì chiều, trình chú tuổi giề, map italy ra chợ nhé éo đi cổng sau đâu đấy.

Thằng bé tự tin bước chân vào quán net để tham chiến, đang ngó nghiêng soi mói kiểu bố đời “nhà tao cách trường 1.5km đứa nào nhìn đểu bố đập phát chết luôn”.  Bỗng dưng đập vào mắt một con bé mặt ngây ngô như ngớ ngẩn, mắt nàng đang chăm chú nhìn vào màn hình , tay thì như mổ cò lách tách lách tách ấn phím lên xuống trái phải, thỉnh thoảng thì cách một cái.
Chắc các bác cũng đoán ra đó là au đi sừn. Vào cái thời cấp ba thì đúng là au đi sừn là nơi dành cho những cô gái mới nhú lao đầu vào một cái thế giới ảo, để quên mất mình ngoài xã hội là ai. Họ ảo tưởng mình xinh đẹp như nhân vật trong game và kết hôn với một thằng hoàng tử đi dôi giầy cao bồi, mặc mấy cái quần bó sát vào tờ rym. Được mua bằng vcoin và nạp bằng cách xin tiền học để cào rách mấy cái thẻ tìm ra mấy con số.  Với em nó thật vớ vẩn, đúng là game dành cho bọn yếu đuối không có chuối để chơi. Suy nghĩ vậy thì cũng phải buông ra một câu trong lúc đi qua máy con bé ngồi :

- Game này đúng là dành cho đàn bà

- Mẹ anh cũng là đàn bà đấy.

Cái cái cái gì… W T F.  Con này láo từ bé đến giờ chưa có đứa con gái nào bật em trừ mấy đứa con gái khác. Chả nhẽ nó không biết mình là ai ở cái đất 1000 thằng 999 thằng không sợ à. Nghĩ vậy thôi não em đủ nhanh nhẹn để phản ứng lại :

- Ơ thế thời con gái của em qua lâu rồi à.

Con bé có vẻ cay cú, em không thấy tay nó ngõ phím nữa, có vẻ như mặt nó đang nhìn chằm chằm vào màn hình méo mồm mà bực tức. Nó quyết định quay người lại nhìn thằng vào mặt em :

- Anh vô duyên thật đấy.

Á Á Á moá xinh thế ơ ơ sao sao lại thế này được nhỉ, tim đập nhanh quá, thằng đầu gấu trong mình đâu rồi, sao yếu đuối thế này:

- Ơ hì anh xin lỗi, a đùa thôi, em nhảy tiếp đi trò này hay nhỉ, em lên level bao nhiêu rồi.

- Đúng là … vô duyên.

Lần đầu tiên trong đời, một thằng con trai với bao nhiêu năm kinh nghiệm chinh chiến trên mọi mặt trận, gái có trai có, ý em là tiếp xúc nhiều rồi. Đầu gấu, đầu bò, xã hội đen , xã hội thâm, va chạm đủ cả chưa bao giờ nó để cho kẻ địch quay mặt đi bằng cái bĩu môi như vậy.  Em ngậm ngùi đi vào máy solo half life cùng thằng bạn, kết quả là thua và phải đèo nó về trên chiếc xe đạp ơi. Về đến nhà cầm bát cơm mà cứ đếm hột,rồi chợt dạ nhớ đến câu của các cụ :

” Anh hùng khó qua ải mỹ nhân”

Đêm đó về học bài, x thì cứ đè mãi lên y chả tìm được z ra bao nhiêu, cos ơi mày ở đâu hả sin…

6h30′

- Dậy đi, dậy đi con ơi!

Thằng bé mắt nhắm mắt mở, vội vàng đánh răng rửa mặt, cầm tờ 10 Koozing
Mẹ để trên bàn, vác cái cặp mà bên trong nó chỉ có duy nhất một quyển vở có tên là ” các môn “. Ngoài cửa thằng bạn gọi :

- Nam ơi nhanh lên mày.
- Chờ tao tí, đây đây…
- Dậy muộn thế, đêm lại đọc cô giáo Thảo à?
- Vớ vẩn anh không ham mấy cái thể loại đó.
- Ê ê đạp nối, đạp nối… tao lại tưởng mày bắt đầu nghiên cứu về giới tính. Mà con bé đó xinh nhỉ nó tên Lan đấy.
- Ơ sao chú biết..à mà không..
- Ôi xời kết rồi chứ gì, tao lạ gì mày, Mẹ tao bảo con trai mới lớn mà nhìn thấy con nào mặt đỏ căng cả lên là yêu rồi.
- Thôi xin ông đừng nói phét, mà sao mày biết nó à?
- Thằng này cập nhật thông tin kém thế, nó vừa ở nơi khác chuyển về trường mình , mà nhé, nó vừa chuyển về cái mà bao thằng tống cho nó một xập thư làm quen, thằng hàng xóm tao nó học chung lớp con bé kể.
- Ừ mà kệ đi, anh không ngu mà rúc đầu vào gái gú mệt người.

Đó là thằng Thành bạn thân chí cốt của em, chuyên trèo lên cây trộm cắp xoài buổi sáng, còn em thì đứng dưới nhặt. Có biến thì em chạy trước nó chạy sau, nên hai đứa thân nhau lắm. Đại loại là có phúc cùng hưởng có họa thì phải chịu. Hai thằng đạp xe đến cổng trường :

- Bà Nguyệt cho cháu cái bánh trưng, tuới cho cháu ba thìa ớt.

Vừa măm được mấy miếng thì hai thằng sực nhớ tiết đầu là ông Kiên dậy thể dục chủ nhiệm.  Vả vội mấy miếng rồi thuê giầy chạy ra sân. Ở đây các lớp trùng tiết thể dục là phân chia bãi đất ra học cách nhau vài chục mét. Đang đứng trong hàng ngũ vươn vai, nghe theo thầy làm mấy động tác khởi động thì :

BỊCH BỊCH BỊCH .

Một quả bóng từ lớp khác lăn sang ngay sát chỗ em đứng, theo phản xạ của một thằng tiền đạo sút 1 koozing 1 quả vào gôn. Em phi ra sút BỤP! giả lại cho lớp kia thì… Ơ ơ con bé hôm qua, hixx nàng nhặt quả lên rồi nhìn em cười tủm một cái. Thôi chết em rồi, tim em bỗng đập thình thịch … chả nhẽ đúng như lời Mẹ thằng bạn nói, mình đã yêu rồi sao , đang mải há hốc mồm tương tư nhìn nàng thì:

- Nam ! ai cho cậu ra ngoài, đứng lên đây khỏi phải tập nữa.

Thật đúng là thân làm tội đời, nhưng đứng có yên thân đâu. Thầy quát rõ to làm cả mấy lớp gần đó nghe thấy, bọn con gái kia thì cứ đứng cười khúc khích, mồm xì xào, chắc đang bảo em ” chết vì gái”.

Kết thúc tiết học em vào lớp trong tâm trạng ức chế, nhưng cũng may có những lời động viên kịp thời của mấy thằng bạn thân trong lớp :

” Chết vì gái Nam ơi ”
” Ngu thì chết ”
” đúng là chẳng cái dại nào bằng cái dại này Nam ạ, tớ nhục thay cho cậu, thôi đi ra sân đá cầu đê”

Vui như tết, mặt trơ trơ như hoa nở, em bước ra sân trước cửa lớp đá cầu, để thể hiện luôn cho tất cả bọn nó biết vụ vừa rồi chỉ là tai nạn mà thôi, còn sự thật THẰNG NAM VẪN LÀ THẰNG ĐÁ CẦU GIỎI NHẤT CÁI TRƯỜNG NÀY.  Từng cú vẩy, đỡ cầu bằng má chân rất chuyên nghiệp, gần như em đã chinh phục được tất cả ánh mắt của bọn con gái. Đá được hai phút thì con bạn cùng lớp:

- Nam ơi con bé kia nhìn cậu kìa.
- Đâu đâu, con bé nào.
- Con bé lớp dưới, lúc nãy giờ thể dục mày bị thầy phạt vì đứng nhìn nó ý.
- Ôi xời tớ đẹp trai thế này thì thiếu gì người nhìn, bạn cứ kệ để cho tớ tự nhiên đê.

Câu nói đó vừa ra khỏi miệng, thì đúng như chọc phải tổ ong , mấy thằng ở lớp bâu lại:
- Bố thách mày tán được nó được nó đấy
- Tán nó đi cậu ơi
- Mày mà tán được nó tao gọi bằng đại ca hết cấp ba.

Lại được thêm mấy đứa con gái a dua @ vào :

- Nam ơi tán nó đi, hot girl mới của trường đó, nó mới chuyển về, bao thằng viết thư đấy.

Nghe xong mấy câu, như chạm vào lòng tự trọng, em không thể để yên cho bọn nó thách thức như thế được:
- Ơ kệ tao, tao éo tán đấy, nó phải tán tao ý.

Kết thúc câu nói đó là nhưng pha cười nhạt đến phát nản của lũ bạn. Ấy thế mà đêm đó về, một lần nữa em thao thức vì cô bé đó:

” Sao nó xinh thế nhỉ, hot girl của trường cơ đấy, mình mà tán được thì bọn lớp hết coi thường, mà sao nó lại nhìn chằm chằm mình lúc đấy nhỉ…”

Rất nhiều câu hỏi trong đầu em về cô bé, và thế rồi trăm ngày ngu phải có một giờ khôn. Một ý tưởng loé lên với nụ cười nham hiểm ” Quả này mày chết với ông khà khà ” …………
…………………… to beo căn ti heo

# 21: Làm quen.

Sau khi ý tưởng tuyệt với đó được loé lên, thì sáng hôm sau em đến trường nhờ thằng bạn dò la điều tra các thông tin về nàng. Tổng hợp được vài nét chính:
- Giới tính : Nữ
- Màu sắc yêu thích : Trắng và xanh.
- Con số yêu thích : số 7
- Tình trạng hôn nhân: Đã được vô số các nam thanh niên mặt dầy muỗi đốt không thấy ngứa,  viết thư làm quen sau khi mới vào lớp, nhưng chưa đồng ý với một ai.
- Nơi cư chú : Ở nhà bác

Vâng các bác chú ý hộ em cái dòng cuối, chủ yếu là cái đó, và em đã điều tra được nơi nàng ở. Hóa ra là cái nhà này …Ông bác nàng tên là Nghĩa, bà vợ tên là Trang, hai vợ chồng nhà này sống hạnh phúc lắm. Ba hôm vợ chồng mới đùa cào mặt nhau một lần thôi . Nhất là bà vợ hiền lắm , nhớ ngày xưa thời trẻ trâu, có lần đi qua bấm chuông trêu, bà ý vác cả dao dồn em với mấy thằng bạn chạy bán sống bán chết.
Được cái sau mấy cái vụ đó, nhà có trang bị vũ khí nhập ngoại mang tên gâu gâu xích ở ngoài sân, chủ yếu là sủa cho vui cửa vui nhà. Chứ em thiết tha quái gì cái chuông cửa nhà bà ý nữa đâu, thiếu gì nhà không có chó. Nhà ông bà ý vui tính hiền lành là thế, mà em cũng chả hiểu tại sao lại có đứa cháu xinh và ngoan như vậy.

Đó là giới thiệu sơ cua vài nét về gia chủ, còn về phần cô bé, theo như kế hoạch , tiết hai giờ cô dậy toán, em mượn tuyệt chiêu của Chí Phèo, tự cào mặt ăn vạ, à chết tự lấy phấn bôi lên bàn học rồi lấy tay xoa đều lên sao cho hai tay trắng xoá :

- Thưa cô!
- Gì thế Nam.
- Bạn Tiến viết phấn lên mặt bàn, làm bửn hết cả tay em.

Tiến : ơ ơ

- Ơ cái gì “ mày thích tao mách Cô giáo mày giấu đĩa s…ex trong cặp ko “
- Cô giáo cho em ra ngoài nhé!
- Uh Nam ra đi, Tiến lên bảng làm bài này, không làm được tự giác mà đứng xuống xuống góc lớp đến cuối giờ.

Khổ thằng bạn thân của em, tuy em ác vậy thôi chứ kì thực em với nó thân nhau lắm, cũng mấy lần em vì nó mà nó chịu tội nên thành quen rồi. Bước chân ra khỏi lớp em chạy nhanh tới lớp nàng , bọn kia viết thư mãi nhàm rồi, mình phải thay đổi phương thức:

- Thưa thầy, cho em gặp bạn Lan.

Thầy giáo – Lan em ra ngoài có bạn gặp.

Vừa dứt xong câu thì cả lớp Lan nhìn chằm chằm vào em, khổ được cái mấy lớp gần nhau nên cả lớp bên cạnh cũng tò mò ngó đầu ra hóng, có lẽ bọn nó đang không hiểu chuyện gì xảy ra. Lan mới chuyển đến trường mà, bao thằng nhòm ngó, xinh đẹp, học giỏi, ngoan ngoãn là vậy, mà sao thằng nghịch như quỷ này lại quen Lan nhỉ.  Mắt trố ra nhìn em , mồm đang há hốc ơ ơ thì em phủ đầu luôn cho câu vào lớp học như thể thân quen lắm :

- Hì! Ra đây anh nhờ tí.

Phần vì ngượng, phần cũng muốn tránh ánh mắt tò mò, thôi thì nàng cũng đành chấp nhận bước ra cho câu truyện kết thúc nhanh với cái thằng mặt dầy này.

- Có chuyện gì hả anh vô duyên.
- Ơ hay nhỉ anh có vô duyên đâu, Nhà em có con chó nhìn quen lắm, à chết chú Nghĩa quen anh, nên cô Trang cô ý nhắn trưa nay đi học về thì nhờ anh dẫn em đi ăn cơm. Cô chú ý hôm nay đi đám ma ở xa chiều tối mới về.
- Ơ vậy à, hì em xin lỗi, vậy tí tan học anh qua chờ em nhé.

Thằng bé mặt lạnh lùng, quay đầu đi về lớp. trong sự tò mò đến khâm phục của bọn con trai. Hí hửng ngẩng cao đầu , bụng cười thầm không ngỡ con bé lại dễ lừa đến vậy . Mà cũng phải thôi em đã từng đạt giải ốt ca trong phim “ Thả bả chuột cho con chó hàng xóm chết, không xác định được thủ phạm”.

Tùng tùng tùng

Đây rồi, đúng âm thanh mà mình yêu thích, một bầy con gái cả bọn con trai lao ra khỏi lớp như ong vỡ tổ. Với bọn nó mục đích là nhanh chóng về nhà, còn em là nhanh chân đến lớp của nàng:

- Ê Lan ơi
- À anh vô duyên, bác Nghĩa có bảo anh gì nữa không?
- Anh tên là Nam , chú Nghĩa nhờ anh đưa em đi ăn cơm trưa thôi.

Em đưa thằng Tiến chìa khoá xe con ferrari của em, nhờ nó mở hộ cái xích ở bánh xe,  . Cái xích xịn lắm, nhớ ngày xưa đi Hội Đền Hùng chen lấn xô đẩy đến rách cả quần sịp bên trong, cũng may quần dài bên ngoài không bị sao, mới mua được nó đấy. Đích thân chủ tịch Mao Trạch Đông ký tặng cho năm chữ vàng “ ma de in chai nờ “ nên em quý nó lắm. Mua xong em đeo lên cổ đi khoe đám bạn, sau này nó rỉ mới dành đề khoá xe đấy, nên đến bố ông david copperfield sống lại cũng không ăn cắp được con ferrari của em.

Ảnh minh họa.

Sau khi nhờ Tiến đi xe đạp về nhà hộ, em cùng Lan đi trên con xe màu xanh thơ mộng của Lan, mọi ánh mắt tò mò, gưỡng mộ của bọn con gái , và ánh mắt ghen tị của bọn con trai trong trường đổ dồn về phía hai đứa. Mà cũng đúng thôi, số khổ đẹp trai nên là toàn bị soi mói . Hai đứa đi qua một dãy phố bán hàng cơm tìm quán ngon:

- Vào quán này đi anh.
- Ui quán này không được em ơi, cơm quán này chán lắm, trước anh có mua về nhà ăn gần hết hộp cơm, còn một ít đổ đi cho milu nhà anh, nó còn chả thèm ăn đấy. Xuỳy chán lắm.
- Quán này nhìn đông khách này anh.
- Ấy ấy không được, em nhìn kìa kìa… họ nấu thức ăn thế kia làm sao mà đảm bảo vệ sinh được. Trước anh mua cơm nhà này về để đánh bả chuột xong con mèo nhà anh chết đấy. Em phải để ý tinh vào.
- Ôi thật hả anh sợ nhỉ, em mới về đây học nên chẳng biết, thế ăn quán nào bây giờ hả anh.
- Đây…. đây … đến rồi, đấy quán bà chị họ anh, ngon lắm, vào đây em ơi.

Vào đến quán bà chị, hai đứa ngồi vào bàn gọi món ăn ra. Bà chị họ cứ cười tủm, xăm soi nhìn con bé. Ăn xong, không hổ danh là một tay chơi có hạng:
- ” Chị ghi hộ cho em vào sổ nợ nhé, cho em vay thêm 10 koozing, đừng có mách Mẹ em đấy”

Đôi bạn trẻ đi ra về, Lan ngồi trên cốp xe đèo em dưới những hàng cây rợp bóng mát buổi trưa hè, lãng mạn lắm các bác ạ. Mùi thơm của tóc nàng pha lẫn mùi thức ăn tỏa ra thật nồng nàn  . Bọn em vừa đi vừa tâm sự:

- Quán này vắng anh nhỉ.
- Uhm đấy, cơm ngon mà nên bán hết nhanh lắm. Mà vắng thế mới yên tĩnh em ạ.
- Vâng. À sao anh quen bác Nghĩa nhà em.
- À uh… thì… đấy ngày xưa anh có lần cứu mạng chú Nghĩa em ạ.
- Ôi thật thế cơ ạ.
- Uhm ngày đó anh còn trẻ, mà chuyện cũng có gì to tát đâu em.
- Không không anh kể đi, kể cho em nghe.. như thế nào hả anh.
- Ừm thì thật ra cái ngày đó, vợ chồng nhà chú có xích mích, cô Trang nóng tính quá cầm dao dồn chú Nghĩa, hàng xóm thì chả ai dám can ngăn, cũng may anh đi ngang qua liều mình đi báo công an. Thế là họ mới đến giải quyết được đấy. Đến khổ nghĩ cũng tội.

Vừa nói xong Lan ơ ơ ngờ ngợ về tính khả thi của cái câu chuyện gọi là “ cứu mạng chú Nghĩa chồng cô Trang” này, thì cũng là lúc chiếc xe về gần đến cổng nhà, chú Nghĩa lao ra ……

Mắt đang ngây ngô nhìn vào cái quai áo lót đằng sau lưng nàng , nên em không để ý rằng chiếc xe màu xanh đã đưa em về gần đến nhà nàng . Và còn oái ăm hơn khi chú nghĩa cũng vừa bước ra cổng với vẻ mặt bực tức:

- Lan! sao đi đâu giờ này mới về, đứa nào kia.

vừa nghe thấy tiếng quát của “bạn” Nghĩa tim em như nhảy ra khỏi lồng ngực, khi Lan đang còn ơ ơ, thì trí nhớ của em được khởi động đúng lúc.

Chả là có lần ngày xưa em với thằng Tiến đi mua xôi thì thấy một đôi, trên một quả đồi, tò mò quá, vì thấy mẹ toàn dặn “ yêu thế nào thì yêu, chứ cấm không được dẫn nhau lên đồi”. Nghĩ bụng chả hiểu trên đồi người ta làm cái gì mà Mẹ lại cấm.  Thế là hai đứa tò mò rình, thấy đôi “bạn trẻ” kia đang lúi húi, nam thanh niên mặc quần âu với chiếc áo trắng ngồi trên xe máy, tay cứ khua loạn xạ vào nhân vật nữ bị hại. Nhìn con bé có vẻ khổ sở mồ hôi nhễ nhại khi bị chàng trai bắt dựa vào gốc cây.  Ngay lập tức thằng Tiến nhận ra đó là cô Cần con nhà ông Thiết có cây xoài bị bọn em hái trộm.

Tại thời điểm đó hình ảnh đôi gian phu dâm phụ này đã tác động, giúp trí não em phát triển ở tuổi dậy thì rất là nhiều.  Nên cái vẻ mặt thoả mãn của lão Nghĩa lúc đó đã khắc sâu vào tâm trí. Và ngay lúc này khi đang ở thế tiến thoái lưỡng nam em chợt nhận ra lão, và sử dụng hình ảnh đó để đe dọa. Em nhảy ra khỏi xe tiến lên trước mặt lão, tay bắt mặt mừng em nói :

- Chú Nghĩa, ơ không nhận ra cháu à.
- Ơ thằng này nhìn quen quen , mày là thằng nào.
- Cháu là cháu cô Cần ở ngõ Nguyễn Thể Giao trên phố Phạm Ngọc Hợp đây. Chú không nhớ cô Cần à.

Nghe xong “ bạn “ Nghĩa choáng quá vì không ngờ thằng oắt con này biết “ bé Cần” mà mình đã trốn vợ đi “ăn vụng”. Mặt ông ý có dấu hiệu hơi tím tái, mới lôi em ra một góc:

- Mày cháu Cần thật à ?
- Vâng! Ông Thiết bố cô ý là em trai ông nội bên họ ngoại của hàng xóm nhà cháu mới chuyển nhà cách đây mười hai năm.
- Uh thế à, nhìn mày cũng quen quen, thế sao lại quen con Lan.
- Lan mới chuyển về đây học ở nhà chú đúng không?
- Uhm
- Thì đấy chi hội đoàn trường bảo cháu, làm công tác phụ giúp Lan hòa nhập với môi trường mới.
- Ờ thế được rồi, cố gắng bảo nó học hành giúp chú, nhớ đừng có nói lung tung về cô Cần ở đây đấy.
- Vâng cháu về đây, Lan ơi tớ về nhé.

Mắt trợn tròn ngây ngô Lan nhìn em cười te tởn đi về. Lan đâu hay rằng cậu bé đó về sau, sẽ in dấu ấn sâu đậm trong cuộc đời cô bé. Bước chân về đến nhà đã gặp Mẹ tra khảo :

- Con đi đâu mà để thằng Tiến đi hộ xe về, mà tại sao giờ này mới về là sao, không định cơm cháo gì à.
- Hôm nay con mới quen một bạn nữ.
- Ở đâu, con cháu nhà ai, có ngoan không?
- Ngoan lắm ạ, mà nó xinh cực nhé, học giỏi lắm, mới chuyển về trường con.
- Uh yêu gì thì yêu, nhớ là bây giờ nhiệm vụ phải học. Mà cấm không được đưa nó lên đồi đâu đấy.
- Vâng, con biết rồi, con đi tắm đây.

Thằng bé hí hửng vừa tắm vừa hát líu lo “ Khi em hé cười, yêu sao khoé môi Ố Ồ, rồi bối rối khiến cho anh lặng thinh Ố Ồ”. ( Phút bối rối, các thím nghe đi )

Sáng hôm sau, khi vừa mới bước chân lên cổng trường, em đã bắt gặp những ánh mắt tò mò đầy ngưỡng mộ và không kém phần ghen tị, có vẻ như bọn trong trường đã xì xào bàn tán việc hôm qua em rủ được Lan đi chơi. Vừa vào đến lớp, tụi bạn đã quây vào hỏi:

- Ê Nam ơi ,hôm qua mày đi chơi với nó thật à.
- Này thế làm gì chưa.
- Bạn ơi, hôn nó chưa, hai đứa đi mấy giờ về.
- Thằng này tránh ra.. thế nó đồng ý chưa.
- Con lợn này xê ra, tao hỏi trước, nắm tay chưa bạn.

+ Ơ bọn này hay nhỉ, chúng mày nghĩ tao dễ dãi thế à . Đi ăn cơm với nhau thôi , khổ quá.

- Thật không, thế ăn xong làm gì.
- Im thằng kia, ăn xong đi đâu tiếp hả bạn.
- Con khỉ này, tao hỏi trước cơ mà, thế hai đứa ăn xong có ăn nhau không hehee.

+ Ăn xong đứa nào về nhà đứa đấy, thôi không hỏi nữa về chỗ đi, thầy giáo đến rồi kìa.

Cả buổi học hôm đó, không biết bao nhiêu câu hỏi của đứa bạn được đưa ra, nhiều câu ngộ nghĩnh đáng yêu lắm, ngày đó nắm tay thôi đã là sung sướng lắm rồi. Chứ như bây giờ chờ Việt Nam vô địch seagame, chạy ra ngoài đường có mà gái ôm không hết. Nghĩ vậy thôi, sau khi tan học về em mò sang lớp tìm Lan:

- Ê hì , hôm qua về Bác Nghĩa có bảo gì không em?
- Anh đểu thật đấy, em biết thừa anh lừa em rồi nhé, làm gì có đám ma nào. Thôi anh đi đi.

Đôi mắt và giọng nói lan tỏ vẻ bực tức, em định quay đi nhưng một chút tò mò xen lẫn lo lắng, không biết Lan có kể cho gia đình biết chuyện em nói dối kia không:

- Anh xin lỗi, anh … anh … chỉ muốn làm quen với em nên…nên nói dối để được đi chơi với em.

Nghe xong lời nói thành thật đó, Lan có vẻ dịu xuống và nói với vẻ giận hờn trách móc.

- Em không biết, sao anh không làm quen như mọi người, mà lại lừa em thế.
- Anh sợ viết thư cho em, em sẽ không trả lời. Em có kể cho chú Nghĩa biết không.
- Không, kể làm gì , mọi người lại nói em ngốc à.
- Ừ thì,… thì anh xin lỗi nhé, à mà thi nhảy au với anh không.
- Anh bảo game dành cho đàn bà cơ mà.
- Uh thì nếu thành đàn bà để chơi cùng với em cùng được hì.
- Không, anh gà lắm.
- Đi mà , chiều đi học sớm một tí nhé, anh đợi quán net gần trường đấy, anh về trước đây.

Nói xong câu, em chạy ra cùng thằng Tiến đang chờ dưới cổng trường và đi về. Mà đâu hay biết rằng một cô bé đang nhìn theo bụng cười thầm,” anh chàng này thật là láu cá, nhưng cũng dễ thương ghê”.

Về đến nhà vả vội mấy miếng cơm:
- Đi đâu mà ăn vội vàng thế, ăn từ từ thôi con.
- Vâng có … con có hẹn với bạn, mẹ cứ để con tự nhiên đi.
- Bố tiên sư nhà anh, ăn từ từ thôi, không đau dạ dày. Mẹ mới mua hai cái áo phông tí mang ra mà xem có vừa không.
- Vâng, mà Mẹ ơi bọn nó giờ dùng điện thoại nhiều lắm Mẹ mua cho con đi.
- Cứ ngoan đừng có gây tội gì, không bắt Mẹ phải lên trường gặp thấy giáo thì khác có.
- Mẹ nhớ nhé.

Ăn xong, em như chú chim chích chòe vừa đi trên đường vừa hát líu lo cho tới gần quán net:
- Tiểu nhị đâu.
- Mày bảo ai tiểu nhị đấy.
- Ơ chết em nhầm hehee, anh Tùng mở cho em máy 7.


Powered by 15giay
Copyright © 2014, Minh Hằng
skyhome - sms valentine - loi chuc valentine hay nhat, Tin nhan chuc Valentine 2014