Đèn led 


15giay.mobi

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

SMS chúc mừng năm mới 2014, Lời chúc năm mới 2014, Tin Nhắn Chúc Mừng Năm Mới 2014, SMS Chúc Tết 2014

Ads

Game Teen Teen Online
Game Teen Teen Online
Game Teen Teen do VTC online phát hành, với cách chơi đơn giản chắc chắn sẽ làm bạn hài lòng.
Tải miễn phí »
SMS Kute Chúc Tết 2014 + Lời Chúc Năm mới
2014 một năm mới sắp đến hãy giành cho những người thân yêu nhất bên cạnh mình những lời chúc đầy ý nghĩa.

Tổng Tài Nô Lệ Thư Ký Chủ Nhân - P6


Hoa Thiên hôn lên cái miệng nhỏ nhắn còn đang rên rỉ kia, sau còn đó liếm một vòng bên trong khoang miệng. Lý Mục không nhịn được cũng quấn lấy đầu lưỡi đang xâm chiếm lấy mình, hai tay ôm cổ Hoa Thiên. 

Hoa Thiên đối với sự chủ động của Lý Mục cảm thấy vô cùng cao hứng, càng kịch liệt mà liếm cắn hơn, duỗi đầu lưỡi tới tận yết hầu Lý Mục. Tay cũng không rảnh rang mà cầm lấy đuôi mèo rút ra đưa vào liên tục, thẳng đến khi phân thân của Lý Mục bị kích thích mà “nước mắt” chảy ra cuồn cuộn. 

Chờ đến khi Hoa Thiên nhấm nháp xong cái lưỡi mềm mại ngon lành kia, Lý Mục đã sớm vô lực mà tựa vào người Hoa Thiên. Phân thân phát tím để ở tiểu phúc của Hoa Thiên còn cương cứng to hơn cả trinh khiết hoàn, Lý Mục nước mắt lưng tròng cầu xin: “Chủ nhân… a… mèo nhỏ… muốn bắn… ư đừng…” 

Nước mắt trong suốt đọng ở hốc mắt Lý Mục, cùng đôi môi sưng đỏ hé ra hợp lại phun ra từng tiếng rên rỉ khiết huyết mạch Hoa Thiên như dâng trào. Ánh mắt mê ly đến điên loạn đó, không những không làm người ta cảm thấy đáng thương, mà ngược lại còn khiến người ta dâng lên cảm giác muốn thi ngược mãnh liệt. Cộng thêm tiếng cầu xin của Lý Mục, Hoa Thiên lại càng muốn hung hăng chà đạp con mèo nhỏ hơn. 

Dục vọng to lớn thô bạo chen vào khe hở trong mật huyệt, Hoa Thiên nắm lấy eo Lý Mục, mạnh mẽ đè xuống. 

“A… lớn quá… ” Lý Mục đau đớn kêu to, hậu huyệt vừa trướng vừa nóng rát, phân thân vì thế cũng mềm xuống. 



Hoa Thiên nhìn thấy tiểu cúc hoa không ra máu, biết Lý Mục không bị thương. Mặc kệ Lý Mục kêu to đến đâu, hắn cứ ở trong mật huyệt ấm áp mà vận động không ngừng. Mỗi lần di chuyển lại kéo theo cái đuôi mèo trong tiểu cúc hoa, bàn tay không rảnh rỗi mà vươn tới hai khối tiểu bóng dưới phân thân, bắt đầu xoa bóp chúng. 

Cho dù lúc đầu rất đau, nhưng theo sự di chuyển của Hoa Thiên, Lý Mục cũng dần cảm thấy một chút khoái cảm. Đến khi Hoa Thiên đụng đúng phải điểm G của Lý Mục, Lý Mục liền hét lên chói tai, nội bích bắt đầu gắt gao cắn lấy dục vọng to lớn của Hoa Thiên, phân thân Lý Mục cũng chậm rãi đứng thẳng. Cảm thấy cự vật chôn sâu trong cơ thể lớn lên vài phần, Lý Mục khẽ nấc nói: “Chậm… chậm một chút… a…” 

Lý Mục rên rỉ càng kích thích dục vọng của Hoa Thiên hơn, tần suất di chuyển cũng tăng lên vài lần. Hoa Thiên vươn tay vuốt ve phân thân đứng thẳng của Lý Mục: “Mèo nhỏ không phải thích chủ nhân nhanh hơn một chút sao? ” Hoa Thiên vừa nói vừa hôn cổ Lý Mục, cảm nhận đừng đợt run rẩy của da thịt truyền tới. 

Lý Mục đã lâm vào dục vọng điên cuồng, căn bản nghe không rõ Hoa Thiên nói gì, chỉ giãy dụa vòng eo nhỏ xinh, đong đưa hai khối hồng đậu trước ngực chờ đợi Hoa Thiên tùy ý hái xuống. Mồ hôi chảy theo đường cong mê người, lưu lại dấu vết trong suốt đầy mỹ lệ. 

“Chủ… a… nhân…. sướng…. ư….” 

Hoa Thiên đỏ bừng hai mắt hung hăng tấn công vào đóa cúc hoa khiến người điên cuồng kia, làm cho nó càng nở to hơn dưới thân mình. 

Rốt cục, ở trong nội bích ấm áp, Hoa Thiên không nhịn đươc mà bắn tinh hoa vào sâu trong cơ thể Lý Mục, đồng thời gỡ trinh khiết hoàn xuống. Hai người cùng hưởng thụ khoái cảm cao trào. 

Một tuần sau. 

“Reng… reng…” Lý Mục cầm điện thoại lên. 

“A lô…” 

“Xin chào, Lý tiên sinh, tôi là thám tử, chuyện ngài cần điều tra đã có kết quả.” 

“Tốt, bây giờ mang tới công ty cho tôi, địa chỉ là…” 

Lý Mục tươi cười vui vẻ, ngay cả lãnh khí luôn quanh quẩn bên người dường như cũng suy giảm. Một tuần nay, Hoa Thiên đối với mình rất tốt. Nghĩ tới đấy, khuôn mặt Lý Mục đã bắt đầu ửng hồng. Chủ nhân đối xử với mình rất tốt, cũng rất quan tâm tới mình. Mặc dù không hiểu rõ chuyện tình cảm, nhưng chắc mình đã yêu chủ nhân mất rồi. 

Lý Mục trên mặt lộ đầy vẻ sung sướng, có thể cùng người mình yêu ở bên nhau quả thật vô cùng hạnh phúc. Chủ nhân đã vì mình mà làm rất nhiều việc (Tác giả: giúp người đeo nhũ đinh? ), nhưng bản thân mình lại chẳng làm được gì cho chủ nhân (tác giả: bị XXOO còn không tính? ). Suy nghĩ hồi lâu cũng không biết mình có thể làm được gì. Đột nhiên nhớ tới căn phòng Hoa Thiên từng ở, Lý Mục quyết định đến dọn dẹp một chút. Nhưng đầu tiên phải biết địa chỉ, cho nên mới nhờ thám tử đi điều tra. 

“Cộc cộc.” Tiếng đập cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của Lý Mục. 

“Mời vào.” 

Một người đàn ông trung niên tướng mạo tầm thường đi vào, vừa thấy Lý Mục, hắn liền bị lãnh khí xung quanh Lý Mục hù dọa, run run nói: “Lý tiên sinh, xin chào, tôi là thám tử.” 

Lý Mục nghĩ tới sắp làm được một việc cho Hoa Thiên, trong lòng vô cùng vui vẻ: “Mời ngồi.” 

Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười như cái tủ lạnh của Lý Mục, người đàn ông có nén cảm giác lạnh gáy, trả lời: “Không cần, tôi đứng là được rồi.” Ít nhất khi đứng ta sẽ cách ngươi xa thêm được một chút, vừa nghĩ hắn vừa vội vàng đặt tài liệu lên bàn làm việc, rồi nhìn Lý Mục nói tiếp: “Đây là kết quả điều tra, có vấn đề gì cứ gọi điện cho tôi.” Sau đó liền rời đi ngay. 

Lý Mục cũng không thèm để ý đến vị thám tử kia, bởi từ nhỏ đến lớn hắn đã quen với việc mọi người chỉ cần nói xong là lập tức bật người rời đi như thế này. 

Lý Mục mở tài liệu ra xem, cả người liền ngây dại. 

Chỉ thấy ở trên có viết: “Tên: Hoa Thiên. Giới tính: Nam. Tuổi: 25. Địa chỉ: … Công việc:….. Kinh nghiệm: tốt nghiệp đại học trung ương Tài Kim, hệ quản lý, có khả năng là thành viên trong hội điều giáo cao cấp…” 

Tầm mắt Lý Mục dừng lại ở địa chỉ nhà, rõ ràng đây là nơi Hoa Thiên dẫn hắn tới. 

Đôi tay nắm tờ giấy bắt đầu run rẩy, tâm lý không ức chế được bối rối, một cảm giác lạnh như băng không ngừng bốc lên. 

Đây là giả. 

Đúng rồi, nhất định là nhầm lẫn. 

Tuyệt đối, tuyết đối sẽ không, tuyệt đối chủ nhân sẽ không gạt ta… 

Lý Mục cũng không dám cầm lấy điện thoại gọi cho văn phòng thám tử để hỏi lại. 

Trong lòng hắn như có cái gì đó sụp đổ… 

Trái tim vừa được lấp đầy nay lại từng khắc từng khắc bị nghiền nát…. 

Không ai biết, cái loại cảm giác trống rỗng đau đớn đến tận xương tủy này… 

Lý Mục gắt gao nhìn chằm chằm vào tư liệu trên tay. 

Chủ nhân…. 

Trong nhà. 

Hoa Thiên cúi đầu liếm lên trái hồng đậu sưng đỏ của Lý Mục, sau đó còn dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn lấy viên kim cương đang xuyên qua núm vú của hắn rồi kéo lên. Vốn là một trong những nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể, cho nên dù chỉ khẽ động một chút cũng khiến Lý Mục cảm thấy bị kích thích như cuồng phong bão vũ mà đỏ mặt rên rỉ: “Ư… a… chủ nhân… đừng ư….” 

Sớm đã thay trang phục mèo nhỏ, cái lỗ tai bằng nhung nhô lên khỏi mái tóc đen nhánh, trông càng đẹp đẽ đáng yêu. Hạng quyển tinh xảo gắt gao buộc trên cổ, trông như một loại cấm dục đầy hấp dẫn. Cộng thiếc đuôi mèo uốn lượn trong không trung, làm người ta không tự chủ được mà đem tầm mắt nhìn vào cái mông tròn trịa cong vểnh, cùng đóa tiểu cúc như ẩn như hiện đang bị cắm một cái ngọc thế. 

*Ngọc thế: ngọc (bằng ngọc), thế (bộ phận sinh dục giống đực) 

Hoa Thiên nhìn mà hai mắt như bốc lửa, không nhịn được liền cúi đầu xuống đùa bỡn hai trái hồng đậu đang lập lòe tỏa ra ánh sáng lấp lánh, một bàn tay cũng mò xuống nắm lấy phân thân tinh xảo như ngọc phỉ thúy kia, bắt đầu di chuyển lên xuống. Khiến cho phân thân màu phấn hồng không ngừng chảy “nước mắt”, run rẩy không thôi. 

“Chủ nhân… ư…. nhanh lên một chút…” Lý Mục sớm đã bị Hoa Thiên làm cho thở hồng hộc. Làn da mật sắc cũng nhiễm một tầng đỏ ửng xinh đẹp, hông bộ không ngừng rung động, làm cho Hoa Thiên càng tiện mà vuốt ve dục vọng đứng thẳng của hắn. Trải qua bao ngày đêm bị Hoa Thiên điều giáo, Lý Mục dần dần có thể chịu được trinh khiết hoàn trói buộc lâu hơn, trước khi được phép cao trào cũng có thể hưởng thụ khoái cảm sung sướng. 

Hoa Thiên ngược lại cố ý không chạm vào phân thân của Lý Mục, mà đem đầu lưỡi luồn vào vành tai ngọt ngào của hắn. 

“Mèo nhỏ không thông minh nha, sao chỉ lo cho bản thân thế? ” Một luồng nhiệt khí theo lỗ tai luồn vào toàn thân Lý Mục. 

“A… vậy mèo nhỏ… ư… phải làm thế nào… a…. đây… ” Lý Mục chỉ có thể vô lực mà hỏi, trong âm thanh còn chứa chút hưng phấn cùng hấp dẫn. 

Hoa Thiên ngồi lên ghế, đặt Lý Mục vào giữa hai chân, làm đầu Lý Mục nhắm thẳng ngay vào vị trí dục vọng đang ẩn hiện trong quần. 

“Dùng miệng ngậm lấy nó, nó rất muốn mèo nhỏ đó.” Nói xong liền dùng ánh mắt như có như không nhìn vào hạ thân đang có chút hở ra. 

Lý Mục làm sao không biết Hoa Thiên đang ám chỉ điều gì, khuôn mặt liền nóng lên, nhịn xuống cảm giác muốn phóng thích của bản bản thân. Hắn cúi đầu dùng hàm răng kéo khóa quần xuống, tân dịch trong miệng theo khóa kéo mà chảy xuống chiếc quần lót màu trắng, làm dục vọng kia càng thêm hiện rõ hơn. Lý Mục vội vàng kéo quần lót xuống, cự vật to lớn liền bật ra, đánh vào khuôn mặt đỏ ửng của Lý Mục. 

Lý Mục bị hình dáng dữ tợn hù dọa, lần đầu tiên cẩn thận quan sát, không ngờ nó lại lớn như vậy, thế mà nó có thể xuyên vào nơi đó của mình sao. Lý Mục bắt đầu suy nghĩ miên man. 

Hoa Thiên vô cùng tự hào về cự vật to lớn của mình, chứng kiến sủng vật vì thế mà kinh hãi, liền đắc ý hất dục vọng về phía Lý Mục, tự hào nói: “Mèo nhỏ rất thích đúng không, nó lớn như vậy mới có thể thỏa mãn được mật huyệt của mèo nhỏ chứ.” Nhìn thấy ánh mắt xấu hổ ngượng ngùng của Lý Mục, dục vọng của Hoa Thiên lại trướng lên vài phần, khiến hắn không khỏi lên tiếng thục giục: “Mau ngậm đi, dùng đầu lưỡi liếm nó.” 

Lý Mục vừa nhìn thấy ánh mắt khí phách mị hoặc của Hoa Thiên, liền cảm thấy không có sức mạnh để phản kháng, chỉ có thể vươn cái lưỡi đỏ sẫm liếm cái đầu nấm kia, sau đó ngậm hẳn vào. Vị tanh tanh đặc biệt của chủ nhân xộc thẳng vào khoang miệng, nhưng Lý Mục cũng không cảm thấy không thoải mái, mà ngược lại thấy rất tốt. Trong lòng Lý Mục không ngừng tự mắng bản thân không biết xấu hổ, sao lại thích cái mùi vị ở chỗ đó của nam nhân chứ. Nhưng, trừ chủ nhân ra, mình cũng chỉ có hai bàn tay trắng. 

Chủ nhân, mèo nhỏ yêu ngươi. 

Chủ nhân, cho dù ngươi lừa ta, ta vẫn không nỡ rời khỏi ngươi. 

Mèo nhỏ có thể nghĩ vì chủ nhân muốn tới gần mèo nhỏ mà lừa gạt mẻo nhỏ không? 

Mèo nhỏ sau này sẽ ngoan ngoãn, có phải chủ nhân sẽ không lừa gạt mèo nhỏ nữa,đúng không? 

Chủ nhân, đừng làm mèo nhỏ đau lòng nữa nhé. 

Dù động tác của Lý Mục rất trúc trắc nhưng Hoa Thiên lại cảm thấy vô cùng vui sướng. Khoang miệng mềm mại ấm áp đó gắt gao bao lấy cự vật của bản thân khiến hắn không khỏi thở dồn dập. Hoa Thiên căn bản không chú ý tới sâu trong ánh mắt của Lý Mục dấy lên vài tia khổ tâm cùng cay đắng. 

Miệng Lý Mục bị phân thân của Hoa Thiên tắc đầy, chỉ có thể ngậm được một nửa, trong miệng tân dịch tràn ra, theo cằm chảy xuống ngực, lưu lại một bãi dịch ướt sũng. Lý Mục gian nan nhúc nhích đầu lưỡi không ngừng liếm lấy dục vọng to lớn kia. 

Cuối cùng Hoa Thiên nhẫn nại không được, liền nói: “Dùng tay đi.” 

Nghe vậy Lý Mục liền nhả cự vật ra, học theo cách làm của Hoa Thiên, dùng hai tay nắm chặt lấy dục vọng nóng bừng, bắt đầu di chuyển lên xuống. Miệng thì ngậm lấy hai khối tiểu cầu, đầu lưỡi bắt đầu đảo quanh, cái mũi bị lông mao đâm vào cảm thấy đau đau, nhiệt khí phun ra hổn hển lại càng kích thích Hoa Thiên. 

Hoa Thiên nhìn vẻ mặt tràn ngập thống khổ cùng si mê của Lý Mục, cùng hai tròng mắt ướt át câu lòng người nhìn mình. Không những thế tay và miệng hắn cũng đang vỗ về dục vọng của mình, khiến cửa ải cuối cùng thất thủ mà run lên, sắp chuẩn bị bắn ra. 

Lý Mục cảm thấy trên tay chấn động, biết Hoa Thiên đạt tới cao trào, vội vàng ngậm lấy cự vật to lớn đó. 

Hoa Thiên vốn định nhịn xuống, không ngờ lại bị khoang miệng ấm áp của Lý Mục bao lấy, liền không nhịn được mà ra hết trong miệng Lý Mục. 

Lý Mục vội nuốt sạch sẽ vào trong, lại còn vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ tinh dịch dính xung quanh miệng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn lộ ra vẻ mặt đầy hưởng thụ. 

Hoa Thiên vừa tức vừa buồn cười, tức là bị Lý Mục làm cho cao trào, còn buồn cười chính là không ngờ Lý Mục lại thích ăn tinh dịch của hắn đến vậy. Hoa Thiên không nhịn được vỗ hai cái vào cặp mông tròn trịa trắng nõn của Lý Mục, lưu lại trên đó hai dấu tay hồng hồng, trêu trọc nói: “Mèo nhỏ thích uống sữa của chủ nhân thế sao, mai còn muốn uống nữa không? “ 

Lý Mục bị câu nói của Hoa Thiên làm đỏ ửng cả mặt, nghĩ tới ngày mai có thể uống tiếp, không khỏi nhịn xuống ngượng ngừng mà mừng rỡ nói: “Mèo nhỏ muốn uống.” 

Hoa Thiên mỉm cười: “Vậy mèo nhỏ cho chủ nhân xem mèo nhỏ dùng tay chuẩn bị phía sau thế nào đi.” Mất lễ là chuyện nhỏ, mất mặt mới là chuyện lớn, cho nên nhất định phải tìm lại thể diện mới được. 

Lý Mục cố nhịn cảm giác xấu hổ mà ngồi xuống sàn, hai chân mở to, đem nơi tư mật nhất phơi bày trước mặt Hoa Thiên. Một tay tách cánh mông mượt mà, lộ ra cái ngọc thế cùng huyệt khẩu phấn hồng, một tay kéo đuôi mèo ra, tiểu cúc hoa khẽ nhúc nhích, để lộ nội bích màu đỏ sẫm. 

Lý Mục luồn hai ngón tay vào trong, tràng dịch trong suốt long lanh cũng bị kéo theo ra ngoài, Lý Mục đỏ mặt thấp giọng rên rỉ: “Ư… đừng…. a…” Đột nhiên Lý Mục phát hiện hậu huyệt của mình nhiều thêm hai ngón tay. Đương nhiên, hai ngón tay không phải của hắn rồi. 

Hai ngón tay đó cùng ngón tay của Lý Mục không ngừng gãi gãi bên trong mật huyệt, khiến hắn kêu to: “Chủ nhân… a… đừng… a…” 


Hoa Thiên cố nhịn xuống dục vọng, một tay nắm lấy trái hồng đậu của Lý Mục, thấp giọng nói: “Không muốn ngón tay, vậy muốn thứ to hơn hả? ” Nói xong liền rút tay ra, rướn người một cái, đem dục vọng bản thân vọt thẳng vào mật huyệt mê hồn kia, trong lòng cũng đã sớm quên chuyện thể diện lúc nãy. 

“A… ư… chủ… ưm… nhân… a…” Lý Mục không kìm được kêu to, hai ngón tay còn đang ở trong hậu huyệt, nay lại bị Hoa Thiên xông tới mà càng thêm xâm nhập sâu hơn. 

Bởi vì thêm hai ngón tay, cho nên mật huyệt của Lý Mục càng chật chội, cộng thêm cảm giác xấu hổ, cho nên mật huyệt lại càng thêm chặt hơn. Dục vọng của Hoa Thiên điên cuồng đâm vào rút ra, lần sau so với lần trước lại càng thêm sâu, như muốn đâm đến tận tâm hồn của Lý Mục. 

Lý Mục bị Hoa Thiên khiến cho dục tiên dục tử, hai cây ngón tay vẫn bị cuốn theo dục vọng của Hoa Thiên mà đâm càng sâu vào hậu huyệt. Đầu óc Lý Mục bắt đầu hồ đồ, rốt cuộc là tình huống gì đây? Mình cùng chủ nhân đang XXOO chính mình sao??? 

Bị ý nghĩ này kích thích khiến hậu huyệt Lý Mục càng thêm cắn chặt lấy dục vọng của Hoa Thiên, trên mặt lộ rõ niềm hưng phấn khó thể diễn tả. Cái miệng nhỏ nhắn đỏ sẫm phun ra những tiếng rên rỉ mê người: “Chủ nhân… ư… a… chủ nhân… a…” 

Bị nội bích của Lý Mục cắn chặt, bên tai lại vang lên tiếng rên rỉ đầy mị hoặc, Hoa Thiên đỏ bừng hai mắt, nâng cao hai chân Lý Mục đặt lên vai, khởi động thắt lưng ấn mạnh khiến hông bộ cùng khuôn mặt của Lý Mục tiến sát vào nhau. 

“Cái miệng nhỏ nhắn của mèo nhỏ rất thích ăn bổng bổng của chủ nhân đúng không.” 

Lý Mục nhìn hậu huyệt của mình đang bị Hoa Thiên không ngừng xâm phạm, hai ngón tay cũng ra ra vào vào. Cộng thêm tiếng nước từ trong hậu huyệt truyền vào lỗ tai, đã kích thích thật sâu vào thần kinh yếu ớt của Lý Mục. 

“A… chủ nhân… mèo nhỏ… đừng… a… sắp… ư…” Phân thân phát tím của Lý Mục đã dựng thẳng đứng lên, khổ nỗi bị trinh khiết hoàn trói buộc, cho nên không cách nào phát tiết được. 

Hậu huyệt càng lúc càng chặt hơn, làm Hoa Thiên thiếu chút nữa cũng bắn ra. Biết Lý Mục không chịu được nữa, Hoa Thiên liền hảo tâm gỡ trinh khiết hoàn xuống cho hắn. 

Lý Mục cao giọng thét lên, luồng dịch trắng đục bắn đầy vào tiểu phúc của Hoa Thiên, nhất thời đầu óc trống rỗng, hậu huyệt co rút, khiến Hoa Thiên cũng gầm nhẹ một tiếng rồi bắn ra. 

Qua một hồi lâu, hai người mới từ cảm giác cao trào mà tỉnh táo lại. 

Hoa Thiên nhìn Lý Mục đang quỳ rạp trên mặt đất mà thở dốc, liền rút ra phân thân đã mềm xuống, kịp thời nhét một cái nút tắc vào hậu huyệt Lý Mục. Sau đó vỗ vỗ khuôn mặt ửng đỏ của hắn rồi nói: “Đồ ăn sáng ngày mai của mèo nhỏ này.” 

Lý Mục vừa mới cảm thấy hư không, giờ nghe Hoa Thiên nói, trong lòng vô cùng cao hứng mà tươi cười. 

Hoa Thiên sờ cằm, suy nghĩ một chút rồi lại cười nói: “Bỏ đi, để đến ngày mai sẽ không còn mới nữa, bây giờ ăn luôn. Sáng mai sẽ cho ngươi ăn cái khác.” 

Lý Mục vui vẻ gật đầu, biết Hoa Thiên muốn mình dùng phương pháp kia để đánh thức hắn dậy. 

Hoa Thiên đi ra ngoài, cầm lấy một cái ống nhỏ dài, cắm vào cái nút tắc, đầu kia của ống thì đưa lên mép Lý Mục. 

Lý Mục hiểu ý, lập tức đỏ mặt tới mang tai, nhưng vẫn ngoan ngoãn ngậm vào, nhẹ nhàng hút. Chất lỏng màu trắng theo ống dài nhỏ từ hậu huyệt chảy vào trong miệng. 

Không ngờ mình lại ăn cái thứ được hút từ nơi đó lên. Nhưng… nhưng tinh hoa của chủ nhân ăn ngon thật (Tiêu: mẹ cha ơi, kinh quá –.–” Kumiko: ta cũng pó tay lun rồi (×̯×)), Lý Mục bắt đầu suy nghĩ miên man, nhưng ngoài miệng một khắc cũng không ngừng. 


Đọc tiếp: [Phần 7] Tổng Tài Nô Lệ Thư Ký Chủ Nhân

Home » Truyện » Tiếu thuyết Tổng Tài Nô Lệ Thư Ký Chủ Nhân
Powered by 15giay
Copyright © 2014, Minh Hằng
skyhome - sms valentine - loi chuc valentine hay nhat, Tin nhan chuc Valentine 2014





80s toys - Atari. I still have