The Soda Pop

Đèn led 


15giay.mobi

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

SMS chúc mừng năm mới 2014, Lời chúc năm mới 2014, Tin Nhắn Chúc Mừng Năm Mới 2014, SMS Chúc Tết 2014

Ads

Tây Du Ký
Tây Du Ký
Game di dong chiến đấu theo lượt đồ họa 2D nhưng game vẫn đảm bảo hình ảnh sắc nét.
Chi tiết »
SMS Kute Chúc Tết 2014 + Lời Chúc Năm mới
2014 một năm mới sắp đến hãy giành cho những người thân yêu nhất bên cạnh mình những lời chúc đầy ý nghĩa.

Nhã lờ mờ nhận thấy căn phòng u ám, bao trùm bởi bóng tối.Nhiệt độ thấp làm cô rùng mình kéo vạt áo. 

-Em dậy rồi à?-Kun ngồi bên thành giường từ lúc nào.-Cả đêmhôm qua em sốt cao lắm! 

-Dạ? 

-Hôm qua em hôn mê rồi sốt. May là bây giờ đỡ rồi!-Kun sờ lêntrán Nhã, mỉm cười với cô rồi đứng dậy bê khay thuốc đặt lên bàn kính 

-Em ăn chút gì rồi uống thuốc nhé! 

Nhã im lặng, cô liếc sơ quanh phòng, căn phòng tối dễ chịu cómùi hương rất quen. Chiếc giường cô nằm rất ấm và êm, cô còn có cảm giác thânthuộc lạ thường nữa. Mải suy nghĩ cô thấy âm ấm ở má, Kun dí nhẹ ly sữa còn bốckhói thơm vào má cô, ra vẻ muốn cô uống. Nhã cầm cốc sữa có mùi thơm kì lạ đó uống,đến khi còn một nửa cô lại đẩy về phía anh. 

-Uống đi 

Kun cầm ly sữa lên nhấp một ngụm. Xong lại đưa cho cô, anh chẳngmuốn uống nhưng vẫn cứ uống. Có một sự thôi thúc kì lại nào đó đã khiến anhkhông thể từ chối khi người con gái ấy nói khẽ - mà cứ như là một mệnh lệnh dịungọt vậy. 

-Cả đi 

Kun cầm ly sữa lên uống hết. Anh lấy chiếc khăn nhỏ nhẹ chùimiệng cô vẫn còn dính chút sữa. 

-Em ngủ đi nhé. Rồi sẽ được về nhà sớm thôi.-Kun nhấc Nhã lênđặt lên giường, cô nằm yên ngoan ngoãn như một chú mèo nhỏ, nhắm mắt lim dim rồingủ thiếp. 

Kun cầm xi lanh lên cẩn thận cắm vào tay Nhã bơm hết thuốc rồilại cẩn trọng rút ra. Anh băng lại, vẻ sợ cô đau nên thật nhẹ nhàng hết sức cóthể.Kun vuốt mái tóc ngoan, anh thích làm vậy, có cảm giác thật êm,thật mượttrên từng đầu ngón tay khi chạm vào mái tóc mềm của cô, anh nhìn Nhã, cái nhìnmềm mại, dịu dàng lắm. Khuôn mặt nhỏ trắng, đôi mắt nhắm nghiền, hàng mi phượngcong cong. Đôi môi khẽ tách nhẹ. Ngực cô phập phồng thở nhẹ làm Kun nóng bừng,người thở gấp. Anh vội quay mặt đi, rời khỏi giường bước nhanh vào phòng tắm. Đứngtrước gương, Kun nhìn xoáy sâu vào trong gương, tay anh từ từ đặt lên tấmgương, rồi đẩy mạnh.. Gương nứt ra thành từng đường.. Rồi choang!! Gương vỡtan, một dòng máu chảy dài từ tay anh xuống đất. 

Tách..tách.. 

-Thằng tồi.

Nhã đột ngột tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng đập phá đồ đạc, tiếng thủy tinh vỡ, tiếng răng rắc của đồ vật gãy làm đôi. Cô tò mò ngồi dậy, bàn ghế,cốc chén đang bay thẳng vào bức tường vỡ tan tành. Gần đó là tiếng thở hồng hộc của một người con trai, đôi bàn tay rắn đã nhuốm máu từ lúc nào. 

-Dừng lại đi!-Nhã bật khỏi giường, tay cô chạm vào bàn tay Kun siết chặt, nó lập tức mở hờ. 

-Như vậy không tốt đâu.. Máu anh..-Nhã thấy xót xa khi những giọt máu hồng cứ chảy đều trên bàn tay Kun. 

-Thôi nhé..đừng làm như vậy nữa..-Nhã nhìn Kun, ánh mắt vô hồn,nhưng Kun nhận ra.. ở dưới lớp đại dương lạnh mênh mông đó có chút gì đó gọi là thương cảm.. 

Trong phút chốc, đôi bàn tay mở hờ nắm chặt lấy bàn tay nhỏ dịu dàng.. 

Trong phút chốc, hai ánh mắt chạm vào nhau, quấn quanh nhau..Thương cảm.. 

Trong phút chốc, hai trái tim cùng đập chung một nhịp.. 

Nhã ngã bịch xuống sàn, cô gập người.. hai tay ôm lấy ngực vào cổ. Trái tim cô co bóp liên tục không ngừng nghỉ, đôi tay cô trắng bệch run run. Da cô tím tái lại, mồ hôi nhiễu xuống sàn.. Nhã ho sù sụ, cô thấy đau.. ở vùng cổ.. và tim.. 

Kun sững người, đôi mắt màu than cháy mở căng.. 

Nhã.. vừa ho ra máu!!

Căn phòng chìm ngập trong bóng tối.. Tiếng vòi sen xối xả xuốngnền gạch hoa.. Cảnh vật im lìm, ngộp thở đến khó tả.. Chỉ có tiếng nước xối vàtiếng thở đều đặn của hai con người. Làn gió sợ sệt chẳng dám thổi mạnh. Kun quỳxuống vỗ vỗ lưng Nhã, tiếng thở của cô đã đều hơn.. mồ hôi của cô thôi ngừng chảydài. Cô ngồi phịch xuống sàn, mái tóc phủ kín mặt. Những tiếng nấc ngày một tohơn, Nhã lấy tay chùi nước mắt nhưng không chịu được đã khóc òa lên.. Kun ngửabàn tay chạm nhẹ vào một nút áo của Nhã, những giọt nước mắt cứ rơi đều xuốngtay anh.. Nhẹ nhàng.. Mặn.. Trong veo. 

-Tại sao chứ? Tại sao? Đau lắm..! Đau lắm anh biết không?-Nhãhét lên đau đớn.. Trong trái tim cô đang rất đau.. như có hàng ngàn mũi dao đâmxuyên qua vậy.. Trái tim yếu ớt của một cô gái nhỏ bé giữa thế gian bao la.. Côbị lạc lõng. 

-Tôi hiểu nỗi đau của em. 

-Anh hiểu? Hiểu ư? 

-Em cảm nhận nó đi! Nó cũng đang đau.. vì em!-Kun đặt bàn taymềm lên ngực mình. Trái tim anh cũng vỡ vụn ra, nó tan chảy khi bàn tay người congái đó đặt nhẹ lên.. Đau và ấm hòa làm một. 

Nhã im bặt, cô thấy nhịp tim mình cũng đang nhanh theo nhịptim anh.. Ánh mắt cô lại hướng về anh, đôi mắt mọng nước đã đỏ hoe nhìn thẳngvào anh nhưng dịu dàng và ấm áp. Kun nhìn cô, tay đẩy cằm Nhã lên cao về phíađôi mắt than cháy 

-Nhã! Em nghe cho rõ đây! Anh yêu em..! 

Trái tim Nhã đập lạc một nhịp khi ba từ ý nghĩa phát ra, tovà rõ. Đôi mắt ngây dại nhìn anh, cô hơi nghiêng đầu, khóe môi khẽ tách ra. Vàtừ đôi môi đó, một nụ cười nhẹ.. cho dù là rất nhẹ nhưng thực rạng rỡ.. thực hạnhphúc.. 

-Anh sẽ không để em chết. 

Đôi mắt Nhã cụp xuống, khóe môi tắt hẳn nụ cười, khuôn mặt côxịu xuống lo âu 

-Không nổi đâu..-Môi cô mấp máy 

Kun nắm chặt lấy vai Nhã, ánh mắt anh nhìn cô kiên quyết: 

-Em sẽ thoát. 

-Không.. chẳng kịp nữa.. 

-Không được. Nhất định em không được suy nghĩ như thế! 

-Mặc kệ. 

-Nghe anh này.. em sẽ không chết, phải không?-Giọng Kun đã nhẹnhàng hơn trong bóng tối êm dịu, anh thả lỏng đôi tay, nhẹ đẩy cằm Nhã về phíamình. Ánh nhìn có vẻ dễ chịu hơn, ánh nhìn chứa đầy tình yêu cho cô. 

Nhã nhìn anh không chớp, đôi mắt than cháy cho thật cuốn hút,thật kiên cường.. thật đẹp.. Hơi thở Kun đều đều, khoảng cách quá gần để Nhã cóthể nhận thấy cơ thể vạm vỡ của Kun, chỉ cần chút nữa thôi.. sẽ an toàn lắm! 

Nhã gật đầu như một chú cún con nghe lời chủ, cô từ từ nhắmkhẽ đôi mắt đen sẫm, cảm nhận hơi thở nóng của Kun phả vào mặt.. Và.. khoảngcách giữa hai con người là số 0. Môi Kun ép lên môi Nhã làm cô chẳng kịp nóigì, chỉ thấy vị ngọt là lạ tan dần trên môi. Vị ấm nóng của đôi môi người con trai quan trọng mà cô biết.

Nó tỉnh dậy, hoảng kinh khi trước mặt mình là.. hắn! Chuyệnquái gì thế này!? Hắn to gan dám trèo lên giường của nó ư? Được thôi!! Gã nàymuốn bạo lực gia đình í lộn.. bạo lực học đường đây mà!! 

*Rầm!!* Hắn bay xuống giường.. Nhưng, chẳng có một tiếng độnggì xảy ra..! Không tiếng la hét, không tiếng rên đau, cũng chẳng có tiếng chửirủa. Im ru.. 

“Gì thế nhỉ?”-Nó nhíu mày bò tới mép giường nhìn xuống, hắnđang nằm yên vị dưới sàn, ngủ ngon lành! 

“Chẳng lẽ hắn mệt đến vậy á?”-Nó chép miệng, liếc qua hắn. Vìhắn bị thương nặng nên tình trạng miễn dịch hiện tại rất yếu, chắc là mấy convi rút thừa cơ xâm nhập rồi.. Ở cánh tay nó cũng thấy đo đỏ màu máu. Trái timnó xót như có hàng ngàn mũi kim châm. 

Nó bỗng thấy hối hận vì việc mình làm biết bao nhiêu, tại saolại gây khổ đau cho hắn rồi lại quay về con đường mòn làm cho hắn phải chịu gấpđôi nỗi đau.. Nó lắc đầu quầy quậy, nhìn hắn yếu đuối. 

-Ah~..-Hắn rên khẽ rồi trở mình, cánh tay đã đỏ nay lại đỏhơn.. Nó bật khóc nhưng cố bịt miệng thật chặt.. 

Đôi chân trần khẽ chạm xuống sàn, nó ôm lấy hắn đỡ dậy, lúcđó, hơi thở nóng đều đều của hắn phả vào nó, thân mình hắn dựa vào nó.. Sự dễchịu tràn tỏa khắp khoang ngực nó, sự ấm áp thấm sâu trong tim nó. Chật vật mãinó cũng ném hắn lên giường được.Nhưng.. so với một cơ thể vạm vỡ như hắn thì nóquá nhỏ bé và yếu đuối, nhấc hắn lên.. quả là một kì tích, song lúc đó nó cũngmất đà mà ngã vào lòng hắn. Nó thích cảm giác này, thích dụi vào lòng con ngườithân thuộc, nghiền nghiện mùi hương thoang thoảng trên chiếc áo sơ mi của ngườicon trai ấy, sợ cái cảm giác phải mất hắn, ghét cái cảm giác nghĩ mình sẽ xa hắnmãi mãi.. 

-Biến thái..! Tôi-yêu-anh!-Nó tò mò ghé sát khuôn mặt mìnhnhìn người con trai ấy say ngủ, đôi mắt nhắm nghiền, hàng mi dày chuyển độngtheo nhịp thở đều. 

-Tôi.. cũng yêu em.-Bất chợt hắn mở đôi mắt tro đen, mỉm cườimột cách thật gian.. rồi vòng tay qua mái tóc mềm đẩy nó xuống.. 

Trong khoảnh khắc.. thời gian như ngừng trôi! 

Trong khoảnh khắc.. hắn muốn giây phút này.. là mãi mãi! 

Trong khoảnh khắc.. đôi mắt màu nâu cát trong veo mở căng..! 

Môi hắn chạm nhẹ môi nó, thật nhẹ nhàng như cơn gió mùa thu, ngọtngào như những viên kẹo bi, ấm nóng như tách cà phê buổi sáng và hạnh phúc..như một tình yêu bất diệt..! 

Đôi mắt nâu cát từ từ khép lại, chậm rãi, trong đôi mắt cóánh lên những vì sao sáng ngời..

Nó đẩy hắn ra thở hổn hển, các tế bào máu dưới da giãn ra làm nó thở đều nhanh chóng lại. Nó thở hắt ra nhìn hắn với ánh mắt khá là giận dỗi rồi quay đi không nói gì. 

Hắn bối rối quá chẳng biết làm gì bèn im lặng nhìn lên trần nhà, nhưng con tim hắn cứ đập rộn rang như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Hắn..hạnh phúc! 

-Là lần đầu? 

Nó bất giác đỏ gay khuôn mặt, đã cho hắn first kiss miễn phí mà hắn ta còn nói móc mình như thế á!? 

-Anh.. Đồ biến thái kì cục mà! -Nó hét lên khe khẽ. Quay dụi mặt đi nằm xuống giường. Hai tay khoanh lại. 

-Ưm.. tôi biết rồi! Thì ra là lần đầu.-Hắn mỉm cười tự nhủ.Nhỏ ngốc này một khi đã ngốc thì ngốc khiến ai cũng phải cười nghiêng cười ngả.Bất chợt hắn vòng tay qua ôm gọn thân hình nhỏ bé của nó. Nhỏ giật mình giằng ra, lấy sức kéo-đẩy cánh tay rắn chắc ra nhưng bất lực. Nó nằm im, vòng tay ấm ôm chặt nó. Đôi mắt nai lim dim nhắm khẽ, đôi má phồng đỏ lạ thường. Dễ thương. 

-Này, em không giận chứ?-Hắn cất tiếng hỏi nhỏ 

-Giận tôi à?-Hắn phụng phịu, môi dưới trề nhẹ ra. 

Nó thở hắt ra rồi quay lại đối diện hắn, đôi mắt nâu cát trong veo nhìn đôi mắt tro đen đặc. 

-Không giận. Không..sao. 

Tim hắn đập lạc một nhịp, giọng nói dịu dàng đó, khuôn mặt thuần khiết đó.. ở cự li gần thế này.. khó cưỡng lại được. Hắn thì thầm nhỏ nhẹ: 

-Cho tôi hôn em nhé! 

-Không có lý do. Không có mục đích.Không hôn.-Nó lắc đầu nguầy nguậy, mái tóc thơm phất phơ. 

-Nhưng tôi thích.. Không thể.. khó chấp nhận..-Hắn rướn người, ép môi hắn vào làn môi anh đào thơm mọng. Không gian và thời gian, tất cả.. ngưng đọng.. Tất cả.. đối với hắn bây giờ chẳng có nghĩa lý gì.. chỉ còn nó..! Đầu óc hắn.. quay cuồng quanh nó.. Thế giới hắn.. quay cuồng quanh nó..! Giây phút ngọt ngào lắm.. Hắn như nghiện, như thèm khát đôi môi mềm đó. Còn nó nằm im bất động, không hưởng ứng cũng không chống đối. Có cảm giác vị ngòn ngọt trên đôi môi rồi vào sâu hơn nữa nhưng nó chẳng để tâm mấy. 

Hắn cúi xuống nhìn nó, đôi mắt nâu cát sóng sánh nước làm hắn đâm hoảng. Từ khóe mắt ấy, một giọt nước chảy dài, trườn mình trên gò má nó. 

-Em.. Sao lại..-Hắn bỗng thấy bối rối không biết nói sao cho phải. 

Đôi đồng tử giãn ra, nó lấy tay quệt nhanh nước mắt khẽ mỉmcười như chẳng có chuyện chi xảy ra. Chính nó còn chẳng biết vì sao mình lạikhóc nữa.. Có lẽ ở bên người con trai này cho nó cảm giác an toàn và bình yên đếnlạ, ngay cả bản chất yếu đuối nó cũng chẳng giấu đi nữa.. Có lẽ.. nó muốn đượcngười con trai ấy dỗ dành, được người con trai ấy yêu thương biết bao..! 

-Đừng khóc nữa nhé! Làm tôi lo lắm.-Hắn nghiêng đầu nhìn nó,tông giọng bây giờ hiền lành và dịu dàng hơn bao giờ hết. Hắn chợt thấy mìnhthay đổi nhiều quá. Vì nó chăng? Cũng phải.. Con người yếu đuối vì tình yêu mà!Giống như hắn.. người mà suốt 2 năm nay chẳng hé răng một lời nào với mọi người..cũng chẳng gần gũi với ai.. ai mà biết được! Cũng vì.. tình yêu chăng?

Hắn thở dài, ngắm nhìn khuôn mặt người con gái bé bỏng nàykhông bao giờ hắn biết chán là gì. Thật trong sáng, ngây ngô và sắc sảo, khôngbiết.. nó là ai, và IQ của nó là bao nhiêu nữa!? Khuôn mặt ấy.. thật giống vớimột người. Cái đầu ấy.. thật thông minh giống người đó. Đôi mắt ấy.. thật hút hồn,giống như người ấy vậy! 

Hắn bất giác thốt lên một câu hỏi bấy lâu nay đã làm hắn đauđầu vì suy nghĩ, đã nằm gọn trong đầu hắn ngay từ giây phút nhìn thấy cô gái ngốc nghếch này. 

-Em.. có chị em sinh..đôi? 

-Hưm?-Nó ngẩng mặt nhìn hắn, không có vẻ sững sờ hay ngạc nhiên. Nó thấy hơi khó hiểu 

-Không có.-Nó đáp gọn lỏn rồi lại cúi đầu xuống, đôi bàn tay nghịch mấy cái nút áo hắn. Chẳng để tâm 

Nhưng.. nó càng làm hắn tăng thêm mối nghi ngờ, sao hành động, sao cách nói.. giống người ấy quá vậy!? Gọn và hơi xấc xược..Hắn nhíu mày.. 

~~ 4 giờ sáng ~~ 

Hắn choàng tỉnh vì cảm thấy có gì đó không ổn. Nhìn sang bêncạnh, nó nằm sát bên đó, vẫn thiu thiu ngủ. Hắn nhìn nó, không ngừng, định đưatay lên vuốt tóc. Nhưng..! 

Bàn tay rắn chắc siết chặt, hắn hạ tay xuống rồi chống tay rời khỏi giường, nhìn nó, đôi mắt màu tro đen nhìn thẳng, không chút suy nghĩ 

-Tôi sợ.. một ngày nào đó.. sẽ không kiềm chế được. 

Hắn siết chặt đôi tay, quay vào phòng tắm. Đèn bật sáng trưng làm hắn khẽ nhíu mày, tay che mắt. Vớ đại chiếc áo sơ mi trắng trong tủ, hắn bước vào. Có tiếng nước xối xuống nền gạch rất mạnh. 

Nó khó chịu vớ lấy cái gối bên cạnh che mặt. Vẫn nhắm chặt đôi mắt. Chói quá. Ồn quá. 

Cuối cùng nó cũng phải nheo mắt mở ra, cảnh vật mờ ảo. Phòng tắm sáng chói, tiếng nước xối xả chóitai. Kệ, ngủ tiếp. 

~~ 7 giờ sáng ~~ 

Đôi mắt màu nâu cát he hé mở, không phải nó muốn thức dậy, mà là mùi hương quyến rũ xộc vào cánh mũi, kích thích từng dây thần kinh não. Nó thấy.. hắn đang ngồi dưới sàn, dựa vào cánh cửa, bóng tối đã che gần hết khuôn mặt, tay hắn cầm chiếc điện thoại gắm tai nghe. 

-Anh có định đi học không đây?-Nó ngồi dựa vào thành giường,tay ôm gối, gụi mắt ngáp dài. 

Hắn ngước lên nhìn nó, tim hắn đập lệch một nhịp.. 

Đứng dậy.. đi lại chỗ nó giơ bàn tay rắn.. 

Mỉm cười.. nắm lấy bàn tay rắn ấm của hắn.. 

Một ngày mới.. đang lên!


Đọc tiếp:[Phần 9] Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính
Powered by 15giay
Copyright © 2014, Minh Hằng
skyhome - sms valentine - loi chuc valentine hay nhat, Tin nhan chuc Valentine 2014