Duck hunt

Đèn led 


15giay.mobi

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

SMS chúc mừng năm mới 2014, Lời chúc năm mới 2014, Tin Nhắn Chúc Mừng Năm Mới 2014, SMS Chúc Tết 2014

Ads

Thiên Địa Quyết
Thiên Địa Quyết
Siêu phẩm nhập vai, hành động, ấn tượng, Game được chơi nhiều nhất 2013
Chi tiết »
SMS Kute Chúc Tết 2014 + Lời Chúc Năm mới
2014 một năm mới sắp đến hãy giành cho những người thân yêu nhất bên cạnh mình những lời chúc đầy ý nghĩa.

Một tuần sau.... 

- Anh~ - Minho thì thầm với Jonghyun – Dạo này Kibum sao thế? Em thấy cậu ấy không được vui... 
- Cậu cũng nhận ra sao? 
- Rốt cuộc là chuyện gì vậy anh? 
- Cậu không nhận thấy hả?.... – Jonghyun nói thầm với Minho. Cặp mắt vốn đã to của Minho nay còn mở to hơn.. 
- À, thì ra là như vậy....Em thấy anh Jaebin rất quan tâm đến Sora, nhưng Sora thì có vẻ không..... 
- Thực ra Sora cũng có tình cảm với Kibum.... 

- Hmm - Jin hắng giọng- Hai cậu đang nhảy hay múa vậy? Lucifer có động tác nào mà hai cậu chụm đầu vào nhau vậy không? 
Quả thật Jonghyun và Minho đang ở trong tư thế khá kì quặc: Họ ghé đầu lại gần nhau để nói chuyện, trong khi hai tay thì..."múa" Lucifer... 
Hai người không nói gì, lặng lẽ quay lại tập luyện nghiêm túc. 

*****​ 

Giờ nghỉ trưa, Minho và Jonghyun lại thì thầm với nhau: 
- Anh~ nhìn kìa... 
Minho chỉ cho Jonghuyn chỗ và Sora đang đứng, và Jaebin thì đang tiến đến đó. Jonghyun liền kéo Minho đến một chỗ gần hơn đủ để nghe thấy hai người kia nói chuyện. 

- Sora ah~ .... – Jaebin khẽ gọi. 
- Có chuyện gì vậy tiền bối? 
- Anh có một người bạn làm diễn viên. Anh ấy vừa tham gia một bộ phim. Tối nay là ngày công chiếu. Anh ấy tặng anh hai tấm vé mời. Anh muốn mời Sora đi xem phim tối nay.... 
- Dạ.... 
Sora ngập ngừng, cô không muốn nhận lời, nhưng lại chẳng biết từ chối thế nào. 

- Sora~ - Jonghyun đi đến – Anh có chuyện muốn nhờ em...vào phòng tập nhé... 
- Vâng! 
Như người buồn ngủ gặp chiếu manh, Sora vội quay sang nói với Jaebin 
– Tôi đi nha tiền bối... 
Hai người quay đi để mặc Jaebin ngẩn người ở đó. 

- Sora, Jaebin đang....theo đuổi em hả? – Jonghyun hỏi nhỏ. 
- Không ~ làm sao có thể ạ. Anh ấy chỉ mới đến đây một tuần.... 
- Em thì không, những anh ấy thì có đấy, ngay từ lần đầu găp cơ... 
Jonghyun thích thú trêu Sora: 
- Thực ra anh không có việc gì nhờ em đâu, anh chỉ....cứu nguy cho em thôi... 
- Cảm ơn anh, hihi – Sora cười vui vẻ. 

Cuối ngày, khi mọi người chuẩn bị ra về, Jaebin lại đến cạnh Sora, ngại ngùng hỏi: 
- Sora ah~ chuyện trưa nay anh nói với Sora... 

“Làm sao đây?” 
Sora lúng túng, rồi vơ đại một lí do: 
- Có lẽ tôi không đi cùng tiền bối được rồi, tôi thấy trong người không được khỏe... 
- Oh, vậy thì... em về nghỉ sớm nha... 
Một nụ cười không thể trìu mến hơn trên miệng Jaebin. Sora cảm thấy bất an với nụ cười đó. Cô quay đi một cách nhanh chóng... 

Trên đường về, Jonghyun đi cạnh Yumi, thì thầm: 
- Chị~ Sora đang có người để ý đó... 
- À, cái anh chàng stylist mới của các cậu ấy hả? 
- Sao chị biết? 
- Anh ta mới quen Sora thôi, nhưng rất hay gọi điện cho con bé. Hôm trước lúc Sora đang bận, anh ta cũng gọi điện tới... 
- Vậy là chị nghe điện hả? 
- Ừ, anh ta nói muốn mời Sora đi chơi, đến khi biết là chị thì anh ta lúng túng... 

Yumi và Jonghyun phá lên cười khiến mọi người đều tò mò… 
- Hai người này có chuyện gì vui mà cười khoái chí vậy? – Key liếc sang nhìn. 
- À... không có gì... 
Jonghyun và Yumi nhìn nhau rồi cười lớn hơn. Còn Key ban đầu còn tỏ ra tò mò nhưng rồi anh cũng không quan tâm nữa. 
***** 

Tối hôm đó, Key đang xem tivi thì có điện thoại đến... 

- A lô!... Bác gái ạ?... 
- ... 

Sau khi nghe điện thoại, Key vào phòng ngồi trầm ngâm, tính toán gì đó khiến Taemin tò mò: 
- Anh~ Chuyện gì vậy? Ai vừa gọi thế? 
- À, không có gì... 
Key khẽ giật mình, anh đứng dậy ra ngoài, mở tivi lên, nhưng có vẻ anh quá mải suy nghĩ nên chẳng biết tivi đang phát gì nữa. 

*****​ 

Vài hôm sau... 
- Haiz... một ngày nghỉ... – Onew hít môt hơi dài sảng khoái... 
- Hôm nay chúng ta đi chơi đâu đây? – Taemin hí hửng. 
- Mọi người đi đi, hôm nay em bận rồi... 
Key vừa nói vừa xỏ giày của mình vào... 

- Lâu lâu mới có ngày nghỉ, cậu bận gì vậy? – Onew cằn nhằn. 
- Này, đi đâu vậy? anh đi cùng nha? – Jonghyun chạy đến quàng vai Key. 
- Việc riêng của em mà.... 
- Việc riêng gì mà không thể cho anh đi cùng? Hả? 
- Này!...~ - Key nhíu mày tỏ vẻ không vui. 
- Thôi được rồi, cậu đi một mình, anh ở nhà... 
- Anh đi chơi với mọi người chứ sao lại ở nhà? 
- Haiz... cậu không đi, mọi người cũng chẳng muốn đi nữa – Onew chán nản. 
- Em bận thật mà~ 

Key mặc chiếc áo khoác màu rêu xám của mình vào và đi ra ngoài 

- Chúng ta cũng đi thôi! 
Taemin giục mọi người, cậu đang rất hứng thú. 

Key đi thẳng đến một tiệm bánh, đặt một chiếc bánh kem dâu... 

“Con bé thích nhất vị dâu....” 

Sau đó Key đến cửa hàng tạp hóa mua một chút nước hoa quả, kẹo dâu,...rồi đến bóng bay,.... 

“Còn thiếu gì không nhỉ?... 
Chắc cũng đủ rồi... 
Vây còn... quà???” 

Key kiểm tra túi đồ lại rồi tiếp tục đi mua sắm... 

Trong khi đó... 

- Key đang làm gì và ở đâu nhỉ? 
Taemin ngửa mặt lên trời, hỏi vu vơ... 

- Làm sao biết được, cậu ta đi một mình mà... – Onew nằm xuống bãi cỏ anh rờn, thư giãn... 
- Kệ cậu ta đi, ít ra tâm trạng của cậu ta cũng khá hơn những hôm trước... 
- Jonghyun ah~ Kibum có chuyện gì buồn sao? 
- Anh à~ Kibum của chúng ta...đã lớn rồi.... 

Jonghyun nhếc mép cười, còn Onew thì ngơ mặt chẳng hiểu gì. Bốn người nằm trên bãi cỏ trong công viên, tán gẫu với nhau sau một hồi đi chơi khắp công viên. Họ nói chuyên trên trời dưới biển, rồi quay sang bàn chuyện của Key....

5 giờ chiều, Key trở về kí túc xá với hai tay nặng trĩu đồ... 
- Chào mọi người! Em mua đồ ăn cho mọi người này... 

Bốn người nhìn chằm chằm vào Key, dò xét: 
- Việc riêng của cậu đó hả? 
- À... em về sớm nên đi shopping luôn ý mà... 
- Anh có mua gì cho em không? – Taemin ngước mắt lên hỏi. 
- Có, mọi người đều có quà mà... 

Key đặt một túi xuống rồi cất túi còn lại vào phòng. Jonghyun và Minho nhìn theo rồi lại thì thầm... 
- Anh, cậu ta vui vẻ trở lại rồi... 
- Ừ, còn vui hơn ngày thường nữa... 

Tối hôm đó, Minho và Jonghyun sang phòng ba người kia, cả hai có vẻ rất mờ ám... 

- Taemin ah~ Kibum đâu? – Jonghyun ngó quanh. 
- Em không biết, có chuyện gì không? 
- À, không có gì đâu, cậu học đi. 

Jonghyun và Minho lặng lẽ đến giường Key.... 

- Này~ Hai người làm gì đấy? – Key từ phòng khách đi vào - Không được động vào thứ này... 
- Đó là gì mà cậu không cho anh xem? 
- Hàng cấm hả? – Minho thêm vào. 
- Cấm đầu cậu ý. Mà từ khi nào hai người lại có hứng xem đồ của em thế? 
- À... thì...- Jonghyun ấp úng... – chỉ là anh muốn xem... cậu mua gì mà nhiều vậy thôi... 

Hai người không ai bảo ai, đứng lên và đi về phòng.... 

- Nhiều gì chứ? Lần nào em cũng mua nhiều mà... - Key nhìn theo hai người, ánh mắt hoài nghi. 

*****​ 

Hôm sau, .... 

- Anh Jin... 
- Có chuyện gì vây Sora? 
- Hôm nay...em xin phép về sớm được không ạ? – Sora ngập ngừng. 
- Oh, được, nếu có việc gì thì em cứ về trước đi, dù sao SHINee cũng tự tẩy trang được mà.... 
- Vâng, cảm ơn anh.... 

Sora thu dọn đồ và về ngay... 

“...Geobu hal su eobtneun neoeui maryeokeun Lucifer!” 

Bài hát kêt thúc trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của khán giả... 

- Cảm ơn các bạn! Cảm ơn rất nhiều! 
SHINee chào khán giả và đi vào trong... 

- Sora à~… Sora ~ 

Jonghyun đứng lại ngơ ngác. 

- Anh ơi~ Sora đâu rồi ạ? 
- A, Sora xin phép về sớm có việc, các cậu tự tẩy trang nha... 
- Vâng... 

“Có việc riêng sao?” 
Key ngần người, rối sau đó lóng ngóng tìm đồ tẩy trang… 
- Tẩy trang đi chứ... - Jonghyun làm Key khẽ giật mình.. - Đừng nói cậu vẫn không thể tự tẩy trang nha... 
Jonghyun cười rồi quay ra phía gương, tự tẩy trang trong Key vẫn đứng đó, không biết làm gì cả.. 

- Sora à~ - Yumi bước vào gọi to... 
- Chị~ Sora về rồi.. – Jonghyun vẫn chăm chú tẩy trang... 
- Về rồi sao? Sao không nói gì với chị nhỉ? 

- Chị tẩy trang giúp Kibum được không? 
- Hả? Key không tự tẩy trang được sao? 
- Cậu ta mà tự làm được thì em đã không phải nhờ chị.. 

Jonghyun kiểm tra lại mặt mình rồi quay sang gọi Key... 
- Kibum ah~ đừng đứng đó nữa, lại đây tẩy trang đi... 
Key chẳng biết nói gì nữa, anh hơi ngượng vì chỉ có mình là chưa biết cách tự tẩy trang. 

- Được rồi, ngồi xuống – Yumi bắt đầu tẩy trang cho Key... 

- Sora lạ thật, về trước mà không bảo mình, không hiểu đi đâu nữa – Yumi lẩm bẩm 
- Sora...không nói với chị là cô ấy về trước sao? – Key hỏi nhỏ. 
- Không... thế nên tôi mới thấy lạ... 

Năm phút sau... 
- Xong rồi đó! 
- Cảm ơn chị... 
- Mọi người về thôi.... 

- Mọi người về trước nhé, em đi có việc một chút, sẽ về sau... 
- Cậu lại đi đâu vậy Kibum? – Jonghyun gặng hỏi. 
- Khi nào về em sẽ nói cho anh biết, em đi nha. Tạm biệt~ 

- Tạm biệt mọi người! 
​ 
*****​ 

Yumi cùng SHINee về kí túc xá, khi vừa bước chân lên hành lang , cả năm người sững lại khi nhìn thấy Sora đang đi xuống. 

- Oh, chào mọi người, mọi người về rồi ạ? 

Năm cặp mắt vẫn không hề động đậy, họ chưa bao giờ thấy Sora trong dáng vẻ thế này. Cô mặc một chiếc váy trắng, thân vấy xòe rộng với viền ren màu hồng rất nữ tính, chiếc váy có tay ngắn nhưng hở toàn bộ phần vai làm cô hơi ngượng khi bị mọi người nhìn, đôi dép cao của cô cũng là màu trắng. Khuôn mặt cô hôm nay cũng tươi sáng hơn, cô trang điểm nhiều hơn mọi khi...

- Em định đi đâu vậy Sora? – Yumi phá tan sự im lặng nãy giờ và đưa mọi người trở về trạng thái bình thường... 
- Em muốn ra ngoài chơi thôi chị... 
- Em ra ngoài chơi? Đi với ai? 
- Dạ... một mình em thôi. Từ lúc tới đây chưa có dịp đi đâu – Sora mỉm cười -em sẽ về sớm thôi... 
- Em thực sự muốn đi một mình hả? nếu em muốn chị sẽ đi cùng em. – Yumi hơi lo lắng. 
- Dạ... thôi, chị đi làm về chắc mệt, chị cứ nghỉ ngơi đi, em có thể tự đi được mà... 
- Thôi được, nhớ về sớm đó. 
- Vâng, tạm biệt mọi người! 

Sora đi xuống dưới, còn năm người kia thì vẫn đúng chết chân ở đó… 

- Chưa bao giờ thấy em ấy lạ vậy... 
- Chưa bao giờ thấy chị ấy xinh vậy.. – Taemin vẫn còn mơ hồ từ khi thấy Sora.. 
- Đây là lần đầu chị thấy em ấy mặc váy đó... 
- Lại còn make up nhiều vậy nữa.... 

- Mọi người về phòng thôi... 
Onew kéo Taemin đi. Và ba người còn lại cũng lần lượt về phòng... 

*****​ 

Yumi về phòng, cô vào phòng ngủ và quăng mình lên giường sau một ngày mệt mỏi. Nhận thấy có vật gì đó dưới lưng mình, cô luồn tay lôi nó ra... 

- Thẻ nhân viên của Sora? 

*Tên: Jung Sora 
Ngày sinh: 9/6/1992* 

“Hôm nay chẳng phải ngày 9 tháng 6 sao? Sora nói sẽ về sớm...hay là...” 

Yumi bật dậy và chạy ngay sang phòng SHINee... 

Cốc cốc... 

- Chị Yumi? – Jonghyun mở cửa. 
- Chị vào được không? 
- Tất nhiên rồi, chị vào đi.... 

Yumi đi vào phòng và nhanh chóng vào chuyện: 
- Các cậu biết hôm nay là ngày gì không? 
- Hôm nay là ngày...9 tháng 6 – Onew gãi đầu. 
- Đúng, ngày 9 tháng 6, cũng là ngày sinh nhật Sora... 
- Thật hả? 
- Các cậu làm việc trực tiếp với Sora mà không biết sao? Chẳng lẽ các cậu chưa bao giờ thấy thẻ nhân viên của em ấy hả? 
- Sora rất ít khi đeo thẻ nhân viên nên... 
- Chúng ta có nên tổ chức sinh nhật cho Sora không? – Jonghyun chen ngang. 
- Chị sang đây cũng vì chuyện này đây. Mà.... Key đâu? Chưa về sao? 
- Cậu ta làm gì đó từ hôm qua, không cho ai biết. Lúc nãy về rồi lại đi... 
- Rôi, bây giờ chúng ta sẽ đi mua đồ để làm một bữa tiệc nhỏ cho Sora. Con bé nói sẽ về sớm nên chúng ta phải nhanh lên... 

- Được, bây giờ mình với Yumi sẽ ra chợ, Jonghyun đi mua bánh sinh nhật, Taemin và Minho phụ trách mua quà cho Sora 
- Đồng ý! 

Năm người đứng lên và làm theo sắp xếp của Onew 
Trong lúc mua đồ, Onew và Yumi nói chuyện... 

- Sora thích ăn gì vậy Yumi? 
- Con bé rất thích dâu và những thứ có vị dâu. 
- À, vậy thì phải nói với Jonghyun, chọn một chiếc bánh kem dâu. 
- Ừ, mình biết rồi, mình sẽ gọi điện cho Jonghyun. 

Trong lúc đó, Taemin và Minho đang ở shop quà lưu niệm... 

- Chúng ta sẽ mua gì đây anh? 
- Để anh xem... 

- Các cậu mua quà cho ai vậy? – chủ quán hỏi khi thấy hai người ngó qua ngó lại mà không chọn được gì. 
- Dạ, chúng cháu mua quà sinh nhật cho một bạn gái, nhưng... chúng cháu không biết nên mua gì... 
- Con gái thường thích những thứ dễ thương, các cậu qua góc bên phải, ở đó có rất nhiều thứ cho các cậu chọn. 
- Vâng, cảm ơn bác... 

*****​ 

7 giờ 30 tối.... 

- Chúng em về rồi... – Minho và Taemin về kí túc xá với một hộp quà khá bự. 
- Hai cậu mua gì thế? Mà sao đi lâu vậy? – Jonghyun cằn nhằn. 
- Chúng em chưa bao giờ mua quà cho con gái, phải chọn rất lâu mới xong đấy... 
- Tôi có nên tin cậu không Minho?- Jonghyun nhìn Minho với ánh mắt đầy nghi ngờ. 
- Thật mà~ em và Taemin chọn quà xong là về ngay. 
- Anh nói về vụ lần đầu tiên mua quà cho con gái cơ... 
- Anh lại có ý gì đây? – Minho liếc xéo. 
- Cậu tự biết mà.. – Jonghyun cười đắc ý. 

- Mấy đứa ăn cơm thôi, rồi còn sang phòng Yumi chuẩn bị tiệc nữa.- Onew dọn thức ăn ra bàn 
- Không chờ Kibum sao? 
- Cậu ấy nhắn tin nói không về ăn tối... 
- Cậu ta làm gì vậy nhỉ?... 
- … 

Trông lúc đó, Sora đang dạo quanh sông Hàn sau khi đến tháp Seoul, nơi mà cô đã muốn đến khi còn ở Mĩ. Cô ngồi bên bờ sông Hàn, hít thở cái không khí trong lành ở đây. 

*****​ 

8 giờ tối... 

Tìn nhắn từ Key: 
"Đang ở đâu vậy? đến công viên Sông Hàn được không?" 
"Có chuyện gì không?"​ 
"Tất nhiên" 
"Được rồi, tôi sẽ đến".​ 

Sora vừa đứng lên thì cô lại nhận được tin nhắn, nhưng... 
- Ôi, làm sao đây? Điện thoại hết pin rồi... 

Sora cất điện thoại rồi đi đến công viên Sông Hàn 

Trong lúc đó... 

- Sao không nhắn tin lại nhỉ? 
- Sao rồi Yumi? Sora bảo sao? 
- Em ấy không nhắn tin lại, không hiểu là đang ở đâu nữa. 
- Vậy thử gọi điện xem sao. 
- Ừ... 
- ... 

- Sora tắt máy rồi... 
- Vậy chỉ còn cách chuẩn bị thật nhanh và đợi em ấy về thôi... 
- Ừ, đành vậy thôi 

8 giờ 15 phút... 

- Chào chú ạ! 
- Cháu là Sora? 
- Vâng ạ... 
- Cậu thanh niên đó nhờ chú nói với cháu là hãy đến nơi mà cháu đã ngồi chờ lần trước... 
- Vâng, cảm ơn chú... – Sora cúi chào chú bảo vệ. 

“Chỗ ngồi chờ?...a, nhớ rồi 
Nhưng....sao lại hẹn mình đến đó???” 
Sora vừa đi vừa nghĩ... và.... 

- Đến rồi hả? 
Key đang đứng trước mặt Sora. Bất ngờ chạm phải ánh mắt Key làm Sora đỏ mặt, còn Key thì không khác gì... một pho tượng... Key sững sờ vói vẻ ngoài của Sora hôm nay... 

- Gọi tôi đến có chuyện gì vậy? 
Key khẽ giật mình, anh lấy lại bình tĩnh rồi quay sang phía Sora: 
- Theo tôi! 

Key kéo tay Sora, dẫn cô đến nơi mà anh đã chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ cho cô... 
- Chúc mừng sinh nhật!... 

Trên tay Key là chiếc bánh sinh nhật màu hồng, vị dâu mà anh đã đặt theo sở thích của Sora. Sora rất bất ngờ, cô nhìn Key không chớp mắt 

- Llàm gì vậy? Nhanh thổi nến đi.. 

Sora nhắm mắt lại và ước, sau đó cô thổi nến... 

- Lại đây... ngồi xuống đi... 

Key dẫn Sora lại nơi anh đã chuẩn bị một bàn tiệc nhỏ trên một bãi cỏ với một tấm nilon lớn. 

- Cắt bánh đi... 
Key đưa con dao nhỏ cho Sora, cô cắt bánh và cười thật hạnh phúc. 

- Làm sao anh biết được?... 
- Biết điều gì? 
- Tất cả... sinh nhật tôi....những thứ tôi thích... và cả vị mà tôi thích nhất.... 
- Vì... tôi là “chìa khóa vạn nặng” mà – Key quay mặt nghếch lên trời tự đắc. 

Sora lại nhìn Key chằm chằm... 

- Thật sao?... một chiếc “chìa khóa vạn năng” không biết cách tẩy trang, hahaha~ 
Sora bật cười sảng khoái, còn Key thì không cần nói cũng biết là đang ngượng chín mặt... 
Hai người cứ thế cười đùa thật vui vẻ. 

8 giờ 45 phút... 

- Sao chị ấy còn chưa về? – Taemin sốt ruột ngó ra ngoài hành lang. 
- Yumi ah~ thử gọi cho Sora lần nữa xem... 
- ... 

- Vẫn không liên lạc được... 
- Haiz.... – mọi người đều thở dài.... 

Trong khi đó, Key và Sora đã dọn dẹp xong xuôi như những gì đã hứa với chú bảo vệ, họ đang ngồi nghỉ ngơi và.... 

- Này, có muốn xem một thứ không? 
- Gì vậy? 
Key đến chỗ cách chỗ hai người ngồi chừng 5 mét, ngồi xuống làm gì đó.... 

- Này, cái gì vậy? – Sora tiến lại gần.... 
- Còn không mau chạy! 
Key vội đứng dậy và chạy ra thật xa. 

- Ahhhhh~ 

Một dàn pháo bông phụt lên khiến Sora giật mình chạy ra xa... 

- Ahahaha...~ - Key đứng ôm bụng cười nhìn Sora... 

- Sao anh không nói cho tôi biết trước hả? – Sora hét lên. 
- Tôi đâu có nói cô đến gần đó, hahaa~ - Key vẫn cười không dứt... 

Sora có vẻ giận, nhưng nó đã tan biến khi cô ngắm nhìn dàn pháo bông kia...nó thật đẹp... và hơn nữa, đây là món quà do người đặc biệt trong lòng cô chuẩn bị.... 

- Cảm ơn anh.... cảm ơn rất nhiều... đã nhiều năm rồi tôi không có một bữa tiệc sinh nhật vui như vậy... 
- Không có gì, vui là được rồi – Key nở một nụ cười thật hiền. 
- Cũng gần 9 giờ rồi, chúng ta nên về thôi, tôi nói với chị Yumi rằng tôi sẽ về sớm... 
- Được, về thôi... 
Hai người đứng lên và ra khỏi công viên... 

- À... Sora~ để tránh rắc rối cho cả Hai... chuyện tối nay... 

- Em...ah... 
Mặt Sora đỏ lên và nóng bừng, còn Key thì nhìn cô chằm chằm. cô ấp úng... 

- Dù sao... anh cũng hơn tuổi, nên xưng hô như vậy thì tốt hơn.... 
Sora quay đi, cô đang rất bối rối.. 
“Mình vừa nói cái gì vậy nhỉ?...” 

- Oh.... cũng được... – Key cũng trở nên ấp úng trước biểu hiện dễ thương của Sora. 
- Em sẽ không nói chuyện hôm nay đâu....em cũng không muốn bị mọi người chọc mà... 

Không gian trở nên trầm lặng, chỉ còn tiếng bước chân của hai người, Thỉnh thoảng, họ lại đưa mắt nhìn lén đối phương, nhưng chẳng ai nói một câu nào cho đến khi về tới kí túc xá... 

- Hmm... Sora.... về nha... 
- Vâng, anh về nghỉ sớm nha.... thực sự...cảm ơn anh.... tạm biệt.... 
- Tạm biệt 

Sora vội vã quay đi, cô có cảm giác mặt mình như sắp bỏng vậy. Thay đổi cách xưng hô làm cô không thoải mái lắm, nhưng cô cũng không hiểu tại sao mình lại làm vậy, chỉ thấy trong lòng rất vui và có chút cảm giác mà cô không thể hiểu được.... 

Key về phòng và thấy nó tối đen, không có ai ở trong và cửa thì đã khóa... 
- Giờ này rồi mà họ còn đi đâu nhi? Lại còn đi hết không có ai ở nhà nữa chứ... 

Key rút điện thoại ra và gọi cho Jonghyun..... 

- A lô! 
- Mọi người đang ở đâu thế? 
- Sao cậu về muộn vậy? sang phòng chị Yumi đi... 
- Có chuyện gì thế? Sao lại sang đó? 
- À... hôm nay là sinh nhật Sora, mọi người đã chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ... 
- Em mệt lắm, bây giờ em chỉ muốn ngủ thôi... 
- Này~ cậu mà không sang đây ngay bay giờ, cậu sẽ biết tay tôi.... – Jonghyun quát. 
- Thì anh cũng phải để em nghỉ một chút chứ, em mệt lắm... 
- Lại còn nghỉ ngơi nữa.... thôi được, cho cậu 15 phút, 15 phút nữa cậu phải có mặt ở đây... 
- Em biết rồi, tạm biệt! 

Key tắt máy, nghĩ ngợi điều gì đó và cười một mình... 

*****​ 

Sora về phòng, nhưng cửa đã khóa trái, bên trong vẫn sáng đèn nên Sora gõ cửa.... 

- Chị ah~mở cửa cho em.... 

- Sora về rồi, mọi người vào vị trí, Yumi ra mở cửa đi! 
Onew nói nhỏ và đến bên cạnh cái công tắc điện. Yumi ra mở cửa... 

- Sao về muộn vậy? em đã nói là về sớm mà, mà sao lại tắt máy thế? 
- Tin nhắn đó là của chị ạ? Em xin lỗi, điện thoại của em hết pin, khi tin nhắn đến, em chưa kịp đọc thì.... 
- Thôi được rồi, vào nhà đi đã. 

Sora vào trong, khi đến giữa phòng thì đèn điện tắt phụp, sau đó ánh sáng lập lòe của những cây nến dần tiến về phía cô, và một giọng hát vô cùng quen thuộc cất lên... 

- “Saengil chukha hamnida...Saengil chukha hamnida...” 

Đèn lại được bật lên, và đứng trước Sora bây giờ là thần tượng của cô - Yunho. Tiếp sau đó, SHINee và Changmin cũng từ đâu chui ra và bắt đầu hát chúc mừng sinh nhật. 

Flashback 

Khi mọi người đang chuẩn bị bữa tiệc cho Sora, Minho có điện thoại... 

- A lô? 
- Cậu đang ở đâu thế?, sao phòng các cậu không có ai vậy? 
- Anh đang ở trước phòng chúng em sao? 
- Ừ, cậu mau về đi... 

Minho chạy ngay ra cửa, hướng về phía phòng mình, gọi to... 

- Changmin~ anh qua đây đi! 
- Đó chẳng phải khu kí túc xá nữ sao? Cậu làm gì ở đó vậy? 

Minho nhìn kĩ thì thấy Yunho cũng đứng đó, cạnh Changmin.. 
- Hai người qua đây đi...đây là phòng chị Yumi mà... 

- Huh? Mấy tên nhóc này thân với Yumi từ khi nào thế? – Yunho lẩm bẩm. 
- Anh~ chúng ta qua đó xem sao... 
- Ừ... 

End flashback 

Sora bây giờ không còn nói được gì nữa, hôm nay cô đã gặp quá nhiều bất ngờ. Huyết áp của cô như đang tăng lên, nhịp tim cô nhanh gấp đôi bình thường... 

- Hãy ước một điều và thổi nến đi... 
Giọng nói ấm áp của Yunho làm Sora đông cứng, nhưng rồi cô cũng bình tĩnh lại và thổi nến. Mọi người vỗ tay thật to... 

- Mọi người ngồi xuống đi.... 

Sora ngập ngừng hỏi: 

- Sao... mọi người biết hôm nay là sinh nhật của em vậy? 
- Em còn hỏi à? Em cũng thật là....nếu chị không thấy thẻ nhân viên của em, chị cũng sẽ không biết... Chúng ta có phải chị em không vậy? Sao không nói cho chị biết mà lại để nó trôi qua vô nghĩa vậy? đúng là.... 
Sora không nói gì, chỉ cúi mặt xuống, cô cảm động vì tình cảm mọi người dành cho mình.... cô đang khóc vì quá vui... 

- Thôi nào, ngốc quá... sao lại khóc chứ? Chị không có ý trách em mà.... 
- Cảm ơn mọi người.... – Sora lau nước mắt và mỉm cười. 

Cốc... cốc.... 

- Ai vậy nhỉ? 
- Là Kibum đó chị – Jonghyun đứng dậy mở cửa. 

- Em đến rồi ~.... – Key nghiêng đầu làm điệu bộ hết sức dễ thương. 
- Tôi không phải fan của cậu nên thấy nó muốn ói lắm đó – Jonghyun chau mày– Vào đi... 
- Kibum à~ lại đây ngồi đi... – Yunho vẫy tay gọi Key rất thân mật. 
- Vâng~ 

Key tiến lại ngồi cạnh Yunho, nhưng anh không để rằng ngồi bên trái mình chính là Sora. Bất giác hai người đều quay lại, và mặt Sora đã đỏ nựng lên ngay lập tức.... 

- Aigoo~ sao lại xuất hiện một cây cà chua ở đây thế? – Jonghyun liếc nhìn Yunho với cái vẻ mặt “anh-thật-tuyệt-vời”. 

- Bây giờ mọi người hát tặng Sora nhé, sẽ quay vòng từ trái sang phải, bắt đầu từ cậu, Minho. – Yumi rất hào hứng. 
- Em ạ? – Minho lưỡng lự một lúc rồi bắt đầu hát... 

“Geunyeoae nooni majuchil ddaemada Nae eolgoolae bunjineun misoga....” 

- Hay lắm... – mọi người vỗ tay rất nhiệt tình.. 

- Tiếp theo, Changmin, anh hát đi... 
- Anh sao? – Changmin chống cằm suy nghĩ - hát bài gì nhỉ? 
- Changmin~... – Sora ngập ngừng – Anh hát “How can I” nhé....em thích bài đó lắm... 
- Oh, được thôi – Changmin vui vẻ nhận lời. 

Mọi người ngồi nghe vui vẻ. Sau Changmin, Jonghyun, Taemin và Onew cũng hát... 

- Đến cậu đó Yumi – Onew nhắc Yumi ngay sau khi anh ấy hát xong. 
- Tớ hả? 
- Đúng vậy... 
- Nhưng... tớ hát dở lắm... 
- Không sao đâu chị, chị hát đi... – Sora khích lệ. 
- Hát đi chị – Jonghyun liếc nhìn Yumi....cười. 
- Mọi người nghĩ sao mà để từng này ca sĩ ngồi nghe em hát chứ?... – Yumi vẫn đang cố từ chối không hát. 
- Không phải chính em nói là mọi người đều phải hát sao? 
Cậu nói của Yunho khiến mọi người rất đồng tình. 

- Không hát cũng được, em nhảy đi. – Changmin đề nghị. 

- Hả? – Yumi tròn mắt – thế thì em thà hát còn hơn... 
- Vậy thì hát đi... 

Yumi bắt đầu cất giọng... 

“ Igeonmaneun algoga...neoman saranghaesseotdeon...” 

- Ôi trời...- Changmin đưa tay lên trán và cuối mặt xuống.. 

- Em hát xong rồi.. 

- Hay lắm ạ... – Sora vỗ tay hào hứng trong khi những người còn lại im re. 

- Yumi ah~ - Yunho đứng lên – anh xin lỗi... 
Yumi tròn mắt nhìn Yunho... 
- Anh thật sự xin lỗi... – Yunho thở dài – Nếu anh biết giọng hát của em như vậy thì em có muốn anh cũng không cho em hát đâu.... 
Cái vẻ mặt nghiêm túc của Yunho làm người ta không thể không cười... 

- Em đã nói mà... – Yumi ngồi xuống, mặt cô đỏ lên vì ngượng. 

- Tiếp theo, anh sẽ hát để mừng sinh nhật Sora... 
Yunho đã hát một bài tặng Sora với chất giọng trầm thật ấm áp... 

- Rồi, người cuối cùng... 

- Khoan... Sora ah~ em có nghe nhạc của nhóm nữ nào không?- Jonghyun hí hửng. 
- Dạ có, gần đây em rất thích ca khúc Muzik của nhóm 4Minutes. Vũ đạo bài đó rất đẹp. 
Jonghyun cười rồi nhìn sang Key.. 
- Cậu hiểu ý anh chứ? 

- A... chị hiểu rồi – Yumi nhìn sang Key – Cậu có cần nhạc không? 
- Gì vậy? Em còn chưa nói là em sẽ nhảy mà... 
- Anh nhảy được bài đó sao Kibum? – Sora tròn mắt háo hức. 
- Cậu ấy nhảy mấy bài của các nhóm nữ hay lắm đấy… Để chị mở nhạc nhé! – Yumi hí hửng đúng dậy mở nhạc. 

Sora nhìn Key với ánh mắt đầy mong chờ. Và Key đã đứng lên, nhảy một đoạn ngắn của Muzik. 

- Wow~ đẹp thật... Làm sao anh làm được vậy? – Sora theo dõi không chớp mắt và cô thật sự ngạc nhiên.... 
- Tốt lắm.. – Changmin đưa ngón tay cái lên – cậu không hổ danh là “chìa khóa vạn năng”... 

Key mỉm cười hài lòng. Mọi người ngồi nói chuyện rất vui vẻ. Đột nhiên, Taemin nhớ ra món quà bự dành cho Sora. Cậu chạy vào bếp và bê hộp quà đó ra... 

- Chị~ đây là qua sinh nhật của tất cả mọi người... 
- Trừ Kibum – Jonghyun cắt ngang. 
- Sao lại như vậy? – Key tỏ vẻ bất bình. 
- Cậu còn hỏi à? Trong khi chúng tôi chuẩn bị tất cả mọi thứ thì cậu ở đâu hả? cậu đã đóng góp gì mà mong có phần mình chứ? 
- Em... - Key cứng họng không nói thêm được câu nào.. 

- Cảm ơn mọi người... mọi người đã cho em một buổi tiệc sinh nhật đầy ý nghĩa, và đó là món quà lớn nhất đối với em rồi... 
- Đừng nói khách sáo vậy, chúng ta là bạn mà...- Jonghyun nhẹ nhàng. 

Đó thật sự là một ngày đáng nhớ của Sora, cô đã gọi điện thoại, kể cho mẹ mình nghe tất cả mà không hề biết rằng chính mẹ cô là người tạo nên bất ngờ đó... 


Powered by 15giay
Copyright © 2014, Minh Hằng
skyhome - sms valentine - loi chuc valentine hay nhat, Tin nhan chuc Valentine 2014