Đế Chế Online Bản thu nhỏ của game huyền thoại Age of Empire kết hợp với lối chơi của các game thủ thành quen thuộc Chi tiết » |
Xin lỗi các thím vì hôm nay mới úp được cho các thím. Cháp này là về Bé Bư nhé, câu chuyện xảy ra cách đây đã 2 năm. Vì Bé Bư là người mà mình rất yêu, tuy ko phải là tình đầu của m, nhưng với m Bé Bư vẫn mãi là 1 mối tình tuyệt vời, và m cảm thấy tiếc nuối nhất vì ko thể đến với nhau. Ko đến đc với nhau bởi 1 lý do thốn VL, đậm chất VOZ luôn. Bây giờ tất cả nick name của mình đều gắn với cái tên này…BeBu.Bn…
Bé Bư (m sẽ viết tắt là bb nhé)… sinh năm 1993, cùng làng với m, chiều cao 1m61, cân nặng 49kg, mặt xinh, môi hồng tự nhiên, dáng chuẩn (với m, vì m thích kiểu người như thế, với mọi ng có thể là bb hơi mập) và đặc biết là da của bb thì trắng vô đối…Đời m chưa đc gặp người con gái nào có làn da trắng và mịn như bb. Hiện tại thì bb đã là sinh viên năm 2, và bb đc giới trẻ quê m gọi là hot girl. Bb khá nổi tiếng khi học cấp 3 và cả giờ cũng vậy…
Ngày đầu tiên m để ý đến bb là ngày Giỗ Tổ Hùng Vương năm 2011, hôm đó làng m mở hội, và tất cả nam thanh nữ tú trong làng đều tụ tập về hội khoe sắc. M cũng ko ngoại lệ, cũng có mặt ở làng để chơi hội…Tối đó, khoảng 8h, đang đứng trên đê chém gió với mấy thằng đệ trong làng, tự nhiên thấy 1 cô gái mặc áo caro, quần jeans phi ngựa cùng bọn trẻ con…móa, làng m làm j có e nào xinh như kia nhỉ, quay ra hỏi mấy thằng e:
- dm con nào kia mà ngon thế bọn mày?
- vl ông anh, cùng làng mà đéo biết, con T béo nhà X đấy anh…hot girl đấy… - thằng e trả lời…
- dm, ngày xưa nó béo ú mà, giờ sao nhìn nó ngon vậy?
- đấy là chuyện ngày xưa rồi anh ơi, a đi học rồi đi làm ngoài HN bao nhiêu năm, có để ý j đâu chứ…từ khi e T vào cấp 3, e nó giảm cân và chăm sóc sắc đẹp ghê lắm…
Phải nói là m đéo thể nhận ra e T, ngày xưa, hồi còn nhỏ, nó béo ục ịch, học lớp 5,6 cũng phải nặng 50kg, mà giờ nhìn dáng chuẩn vl, chỉ hơi bự chút thôi, cơ mà xinh vl, lại còn trắng nữa chứ…
- bọn mày thu xếp kiếm cho a sdt của cái T…a là a bồ kết rồi đấy…
- cái này thì bọn e chịu a à, nó ko dùng đt, bố mẹ nó ghê lắm, tối còn ko bjo cho đi chơi nữa cơ…
- vl thế nhỉ? Chẳng nhẽ tối nào cũng đóng cửa thả chó à?
- vâng, nhà nó có con chó to lắm, a mà léng phéng thì cứ cẩn thận…
Thế là tiêu tan hy vọng của thằng bé, làm sao để làm quen đc với bb đây? Cái cảm giác say nắng ngay lần đầu tiên gặp thì lúc này m chỉ có bb, sau này gặp e Hân m cũng gặp lại cái cảm giác ấy… Về nhà nung nấu 1 ý chí, quyết tâm làm quen với bb…Và m có dặn mấy thằng đệ là khi nào e nó đc dùng đt thì phải xin ngay cho a số nhé…
Phải đến tầm 3 tháng sau đó, m ko nhớ chính xác ngày, chỉ nhớ là bọn 12 vừa thi tốt nghiệp xong, bb thi tốt nghiệp xong nên đc bố mẹ e nó mua cho cái đt dùng…Thế là ngay lập tức mấy thằng đệ nằm vùng của m đã lấy cho sdt của bb…Công cuộc chinh phục người đẹp bắt đầu từ đây…
M bắt đầu nhắn tin làm quen với bb, chỉ loanh quanh trong 1 buổi tối là mọi thứ đều ngon nghẻ thôi…M có 1 lợi thế là trong làng, m nổi tiếng là ngoan ngoãn, học giỏi, có cái mác KTQD nên các cháu teen cứ phải gọi là phê lòi tòi phói…Bb cũng ko ngoại lệ, cũng là teen, cũng chuẩn bị thi ĐH, và m biết đó là điểm m có thể tận dụng nhiều nhất…Suốt ngày chỉ tư vấn, động viên rồi nói chuyện để bb thông suốt tư tưởng…
Đậu xanh rau má, e nó ôn thi ĐH mà ngày cặc nào cũng buôn dưa lê với m đến 1h đêm, bảo sao lại trượt… (trêu vậy thôi chứ lực học của bb cũng ko tốt, gọi là bt thôi, với m thì là dốt)....Mình chỉ bồi dưỡng thêm cho bb cái bộ môn tâm lý, để bb có 1 tinh thần thoải mái hơn khi đi thi, còn ngoài ra thì bb tự lực cánh sinh, m chẳng giúp đc gì thêm…
1 tuần sau đó, bb đã chủ động nt cho m với những tn biểu hiện của 1 con cá đã cắn câu: “a đang làm j thế? Sao hnay a ko nt cho e?...e nhớ a…” vân vân và vân vân…M biết bb đã đổ cmnr, thế là lên kế hoạch tỏ tình thôi.
Cuối tuần đó m về quê, 2 đứa cũng đã bàn mưu tính kế rất cẩn thận để bb đc đi chơi. Đại loại là bb bảo là sang nhà 1 con bạn thận chơi cho thoải mái, rồi 2 đứa lên đê, m thì chờ ở trên đê…Cuối cùng thì buổi đầu tiên đi chơi với nhau cũng đến…cảm giác cứ phải gọi là phê lòi…hé hé…
Kèm bb khoảng 1km trên đê, thấy cái chỗ này mát mẻ, vắng vẻ, trong lành, mọi thứ đều thuận lợi, m đỗ xe rồi quay sang bảo bb:
- ngồi đây cho mát e nhé…
- vâng…(giọng lí nhí)…
- e ngại à?
- cũng hơi hơi, hì…
- thế có thích đi chơi với a ko? A thấy e đi với a chẳng nói j cả, ko như những lần nc với a qua đt…(lúc này là m đang dồn bb vào thế bí, chứ thực ra m biết bb thích m rồi)…
- sao a hỏi thế? E chưa bjo đi chơi với 1 người con trai nào đâu, đặc biệt là đi tối thế này…bố mẹ e biết thì e chết đấy…
- ừm, a hiểu rồi…a xin lỗi…thực ra thì a…
- anh sao?
……im lặng……..đoạn này thì m cũng run, và m biết m thích bb thật…
- a nói ra e đừng ghét a nhé, cho dù thế nào thì e cũng đừng ghét a nhé…
- a nói đi…(ánh mắt bb có vẻ lo lắng điều j đó)
- nhìn thẳng vào a này…ANH YÊU EM…e làm bạn gái của a nhé?
Mắt bb vẫn mở tròn thô lố, vẫn nhìn thẳng vào mắt m tỏ vẻ ngạc nhiên…dcm chẳng nhẽ tạch sao? Lúc này m thấy ngại và quê vl…đc 1 lúc thì m quay mặt đi cho bớt căng thẳng và nói:
- a xin lỗi, e đừng ghét a, lẽ ra a ko nên nói điều này…
Tự nhiên bb ôm chầm lấy m, m cũng dần dần ôm chặt bb…và m hiểu m đã có gấu…chúng m bắt đầu yêu nhau như thế…
Thời gian sau đó m lại ra HN vừa làm vừa học (m ra trường chậm mất 1 năm..vl chưa các thím?)…vẫn nt gọi điện thường xuyên cho bb. Chỉ động viên và an ủi cho bb cố gắng học tốt, thống nhất là khi nào bb thi ĐH xong thì mới gặp nhau… bb suốt ngày hỏi m theo kiểu lo sợ “nếu e trượt ĐH a có còn yêu e ko? A là người đầu tiên e yêu, e sợ mất a lắm…ra ngoài HN có nhiều e xinh đẹp hơn e, lại học giỏi hơn e nữa…vv và vv…”
Đối với m bb rất trong trắng và tinh khiết, nên m cũng cố gắng nói để bb hiểu việc quan trọng bjo là phải tập trung ôn thi ĐH…
M thì nhớ bb vl ra ấy, cơ mà cố nhịn, vì về quê cũng có đc gặp nhau đâu chứ, gặp bb khó như đi lên trời…
Trước ngày bb làm thủ tục thi ĐH 1 ngày, m nc với bb và biết đc rằng bb tự bắt xe khách ra bến xe Mỹ Đình, papa của bb làm ngoài HN, nên bb bắt xe ra đây rồi papa ra đón…Nhớ ko nhầm thì hôm đó là ngày 07/07/2011 hay sao ấy…bb thi khối D mà…
M đang ngồi đánh cở tướng với ông a trên cty, thấy bb gọi điện…lúc đó tầm 2h chiều
- a ơi e đi đến cái cầu cao vút và dài dài bắc qua sông Hồng rồi (cầu Thăng Long),
a đang ở đâu vậy? a có bận ko?
- a đang ở cty, cũng ko bận lắm, có việc j hả e?
a có gần bxe Mỹ Đình ko? A ra đây với e đi, ba e gần 5h mới ra đón e đc, ba bảo e ngồi uống nước chờ ba…e sợ lắm…
- trời, sao ko nói a sớm chứ?mà sao lại đi sớm vậy?
- ăn cơm trưa xong mẹ e bắt đi luôn, mẹ sợ xe đông ko có chỗ…
- đc rồi, a cũng ở gần bxe Mỹ Đình, e nhắn tin cho a biển số xe luôn nhé. Giờ a qua luôn, khi nào e xuống xe thì đứng yên ở cửa xuống, xe ôm nó có hỏi j thì cũng bảo là cháu ko đi, cháu chờ người nhà ra đón nhớ chưa? Tiền nong để cẩn thận, cả điện thoại nữa…
- vâng…a nhanh lên đấy, e sợ lắm…
Nói xong m cúp máy rồi phi ra luôn, gửi xe xong rút đt ra thì thấy tn của bb:
- a ơi biển số xe là 14M – xxxx, xe Đức Phúc a nhé…
M gọi lại luôn:
- xe vào bến chưa e?
- chưa a à, e vừa đi qua cổng trường ĐH Sư Phạm Ngoại Ngữ xong
- ừm đc rồi sắp đến rồi, 3’ nữa e sẽ nhìn thấy a, cứ giữ máy đấy, ko phải cúp máy…
- thôi lát xuống xe e gọi a cũng đc mà…tốn tiền lắm…
- ko cần đâu, a nhìn thấy xe của e rồi, khi nào xe rẽ phải thì e nhìn sang bên tay trái nhé…a đứng đó… - xong m cúp máy…
Thấy m bb vẫy vẫy tay, vẻ mặt mừng rỡ và hớn hở, m cũng vẫy tay ra hiệu cho bư cứ ngồi yên…m thì lon ton chạy theo xe, bư thì ngồi trên xe, mắt ko ngớt nhìn m, xe đỗ, m chạy vòng qua bên cửa xe…1 lát sau bư xuống, trên tay có 1 cái Balotelli to uỳnh, 1 cái túi đeo tay của con gái và 1 cái ô, m nhanh nhảu xách cho bư cái ba lô, nắm tay bư rồi kéo bb đi theo m…
- e có mệt ko?
- cũng hơi mệt a à, xe hơi đông, may mà có ghế ngồi…
- ừm, mẹ e bảo e đi sớm là đúng đấy, mấy ngày này xe đông lắm, toàn đi thi ĐH mà…bjo a ra lấy xe rồi đèo e đi ăn kem nhé…
- thôi a ơi, uống nước ở đây thôi, đi xa nhỡ lát ba e ra ko thấy thì chết…ba bảo cứ ngồi uống nước trong nhà chờ, khi nào xong việc ba ra…
- thì gần 5h a lại đưa e về đây…
- nhỡ đâu ba ra sớm hơn thì sao?
- ừm, vậy vào đây ngồi cho mát…
Gọi nước xong m quay ra ngồi cạnh bb, thấy bb rút trong túi xách ra 1 bịch giấy ướt, rồi lấy giấy lau mồ hôi cho m…
- a toát hết mồ hôi này, chắc a mệt lắm hả?
- mệt j e, chỉ nóng thôi, e mới mệt chứ, thôi để a tự lau đc rồi…
- ngồi yên e lau cho…hì hì…
- ko ngại à? Chỗ này đông người lắm đấy…
- ngại j chứ, có ai biết mình là ai đâu…
Sung sướng và hp vkl, đc bb chăm sóc như vậy, mặt m cứ vênh lên, xung quanh thỉnh thoảng có mấy thằng cứ nhìn nhìn…thây kệ, chắc bọn nó GATO…há há…
May mà hôm đấy ko kèm bư đi ăn kem, ko thì lại vỡ mồm con chó xồm…tầm 3h40 là papa của bb đã đến đón rồi, 2 đứa chia tay nhau trong sự tiếc nuối…
Thời gian tiếp theo thì cũng liên lạc bt…Bư thi ĐH xong là về nhà luôn với papa, cũng chẳng có đk đưa bư đi chơi ngoài HN. Nhưng mà từ lúc Bư thi xong ĐH thì bme bư cũng khá thoải mái, tối tối bư đã đc lên đê ngồi chơi với bọn bạn, ko gò bó như trước nữa. Mình thì thỉnh thoảng lại về quê đưa bư đi ăn ốc, ăn kem, đi chơi… cơ mà cũng nể m với bư ở cái khoản che dấu sự thật, yêu nhau như thế mà đến tận bây giờ trong làng ko có nhiều người biết bọn m đã từng là 1 đôi…
Sau đó bư tạch ĐH, phải đi học CĐ. Bư học trường CĐ Đại Việt trong KĐT Mỹ Đình I, ở trọ trong làng bún Phú Đô, papa sắm cho con xe đạp để đi học…nhưng mà thực chất bư có phải đạp nhiều đâu chứ, toàn m đưa đi học rồi lại đón về…Ngày đó m ở trọ cùng thằng bạn ở tận Trương Định, sáng đéo nào cũng 5h30 dậy, oánh răng rửa mặt xong phi đến tận đằng Mỹ Đình để đưa bư đi ăn sáng rồi đi học…bư vào lớp thì m quay về cty của ông a ngồi chơi, làm đc j thì làm, trưa lại đến đón bư đi ăn, ăn xong hôm thì lượn lờ bờ hồ, hôm thì ăn kem, hôm thì xem phim…suốt ngày đưa bư đi chơi như thế, cảm giác là đéo ở bên nhau là đéo chịu đc…hôm nào ko đi chơi thì bư bắt m đưa về phòng để bư dọn dẹp phòng, giặt quẩn áo…bư giặt cả cho m và cho thằng bạn m nữa nhé…đảm lắm cơ…yêu lắm cơ…
Ngày đó m làm môi giới đất cát với ông a, cũng đéo hiểu sao mà lắm đạn thế, hết cái lại bảo ông a bơm cho. Mỗi tháng ông bơm cho m cũng phải ngót 20 củ, thề luôn, ko hề có gió máy j nhé …lúc đầu m còn mua con SH 150 nhập khẩu cơ, hoành tá tràng lắm, nhưng trước khi quen bư thì bán đi rồi mua con AB Fi. Tại lúc đó cần vốn tính mở quán trà hoa trên TP Bắc Ninh, với lại m cao có 1m65, đi con SH đéo hợp, mua về đi đc hơn 3 tháng rồi bán, lỗ mịa mất 15 củ…Ông anh mình ngày đó thì mua nhà, mua đất HN, đi Camry, phất lên trong vòng 1 năm, và giờ thì…đang âm ngót 2 tỷ…đất cát phá sản nhanh vl…
Lan man chút cho đỡ buồn ngủ, m cũng ko phải là khoe khoang j, nhưng khoảng thời gian trước tết và sau tết 2010 là thời kỳ hoàng kim của m. thóc lúa đạn dược cứ gọi là bắn đỏ nòng…tiền là tiền m kiếm ra nhờ môi giới đất cát nhé, đéo phải phá của nhà đâu…
Về phần bb, các thím biết đấy, suốt ngày kè kè bên m, ôm hôn thì khỏi phải nói rồi…m tự hào là người đầu tiên đc bb hôn, và chính m cũng dạy bb cách hôn luôn…ụ ẹ…
Bây giờ m sẽ kể cho các thím nghe về 2 biến cố lớn, còn nhiều cái lặt vặt linh tinh thì ko nhớ hết…
Biến thứ 1: LẦN ĐẦU TIÊN LÀM CHUYỆN NGƯỜI LỚN VỚI BB…
Hôm đó là 1 ngày cuối tháng 9 thì phải, ko nhớ chính xác, chỉ biết là thời tiết đã chuyển sang thu, ko nóng lắm…Sau khi đi ăn sinh nhật con bạn bư xong, có 4 đứa bạn bư đi về cùng đường với m và bư, 3 gái 1 trai, cả m và bb là 6 người, rủ nhau vào hát ở quán ngay đầu làng Phú Đô…Đang hát hò vui vẻ đến gần 10h đêm, thấy sdt của thằng bạn thân gọi, m ra nhà vệ sinh nghe máy:
- a lô cháu có phải là bạn hay họ hàng của chủ số điện thoại này ko? Hiện nay chủ nhân của xe máy wave S 110 biển số 99V1 – xxxx đang bị tai nạn ở gầm cầu vượt bến xe nước ngầm…tôi thấy trong điện thoại có nhiều cuộc gọi đến số này nên gọi, nhà cháu báo cho gia đình của bạn cháu biết…
Nghe xong mình giật nảy hết cả người, lúc đó còn nghe thấy đầu dây bên kia tiếng còi xe inh ỏi, liên tục có người nói là “bế nó lên, bế nó lên, gọi cấp cứu đi…”. Sau khi xác nhận với người ở đầu dây bên kia thì đúng là thằng bạn m bị tai nạn, m nói 15’ nữa cháu có mặt ở đó, chú đợi cháu chút…
Chạy vào kéo bb ra khỏi phòng, đưa cho bb 1,5 củ rồi bảo ở lại thanh toán tiền, bạn a đang bị tai nạn, a phải qua đó ngay…nhưng bb ko nghe, nhất quyết đòi đi cùng, bb bảo hnay a uống khá nhiều bia rồi, để e đi cùng nữa…thế là m thanh toán rồi phi như điên ra bến xe nước ngầm luôn…Đi đến Linh Đàm thì bị xòe phát, quay ra hỏi bb:
- e có sao ko?
- ko e ko sao, chỉ hơi xước da tí thôi, a có sao ko? – bb vừa mếu vừa nói
- a ko sao, đâu a xem nào?
Đậu móa, bư mặc quần đùi, áo cộc, xước hết cả da, rím máu, m nhìn mà thương quá…Nhưng mà việc quan trọng là thằng bạn, phi như điên đến nơi, thấy xe nó vẫn đổ cạnh đường, còn có 1 nhóm người đang bu quanh thằng bạn, thằng bạn m thì nằm trên vỉa hè, m cứ tưởng nó chết rồi, hãi vl ra…
Đến nơi thì m gọi điện cho nó, 1 ông chú ra đưa m cái đt của nó. Sau khi m hỏi ông chú ấy thì biết đc câu chuyện là vầy: ông chú bán trà đá gần đấy, thấy ông kễnh con này đi xe đến loạng choạng rồi tự nhiên đổ vật ra đường, sau đó thì bất tỉnh, đầu lại ko đội mũ, gọi kiểu j cũng ko tỉnh…ông chú tốt bụng kia đã lấy điện thoại của nó gọi cho m, trên đường m đến đây thì ông kễnh con đã tỉnh lại…người ta còn gọi cả cấp cứu cho, sau thấy ông này tỉnh dậy lè nhà lè nhè toàn rượu, người ta bực khênh mẹ lên vỉa hè cho đỡ tắc đường…Móa, điên đéo chịu đc, lo cho nó bao nhiêu giờ đến nơi biết chuyện lại bực bấy nhiêu… m phải gọi 2 thằng bạn gần đó đến để đưa nó cùng xe của nó về phòng…xong xuôi đâu đó m kèm bb về lại làng Phú Đô…23h40, nhà trọ đã khóa cửa từ lâu, chìa khóa chủ nhà cầm, 10h30 là khóa cửa rồi…m định gọi cửa chủ nhà nhưng bb can lại, sợ chủ nhà biết lại mách papa của bư thì rách việc…thế là 2 đứa nghẹn ngào vào N2…Cái này là ngoài ý muốn, chứ ko hề có ý j đó là gài hàng hay j đâu nha các thím…
Đậu móa, lúc đầu vào thì bb giao kèo trước là chỉ đc ôm e nằm ngủ thôi, cấm đc làm j, a mà làm j thì đừng trách e…
Vào N2, đèn sáng mới nhìn kỹ vết thương của bb, móa, càng nghĩ càng bực thằng bạn, rượu chè nát bét, m có say đến đâu cũng đéo bjo phải gọi người đi đón chứ đừng nói chuyện tự ngã ngang đường mà ko biết thế…Nhìn bư mà m thương quá…
2 đứa m rửa mặt mũi chân tay xong thì cũng vào giường nằm…m ôm bư, bư cũng ôm m, rồi hôn…nồng nhiệt…lần đầu tiên ngủ đêm với bb, ban đầu thì m kiềm chế, cơ mà sau éo chịu đc…tay chân bắt đầu sờ mó loạn xạ, súng ống cứ phải gọi là cứng ngắc…bư bắt đầu phát hiện ra sự bất thường này, đẩy m ra:
- e nói a thế nào rồi?
- a có làm j đâu chứ, chỉ sờ bằng tay thôi mà…mọi lần e cũng cho a sờ ngực rồi mà…(sờ ngực bb thì m đã sờ từ lâu, chỉ còn mỗi chỗ kín là chưa đc động chạm)
- mọi lần khác, hnay nằm ngủ với nhau, a ko kiềm chế đc thì sao?
- làm j mà ko kiềm chế đc, a yêu e chứ có yêu cái đó của e đâu mà e phải nói a thế…
- e ko tiếc a cái j, e yêu a thì sớm muộn a cũng sẽ có được nó, nhưng e ko muốn lúc này, giờ còn quá sớm, để sau đi a…
- a biết rồi mà, ngủ đi…
- chỉ cho a ở trên thôi, cấm đc cho tay xuống dưới đó, nhớ chưa?
- ừm biết rồi mà, ngủ đi…(tay m vẫn sờ vếu e nó)
- a hứa đi…
- ừ hứa, ngủ đi a yêu…
- a nghịch thế này e ngủ tn đc?...
Thế là m lại đè bb ra hôn, hôn môi, đá lưỡi, rồi hôn xuống cổ, dần dần hôn xuống ngực bb, lúc này m đã cởi đc áo ngực của bư ra, m hôn lấy hôn để lên đầu ti e nó, công nhận là gái trinh đầu ti đẹp thật, hồng rực, nhọn nữa chứ…phê…càng đá lưỡi, càng hôn thì m thấy người bb toát hết mồ hôi, rồi bé cũng hơi rên, cong người lên…chắc chắn bb cũng đang phê lòi…tay m bắt đầu cởi cúc quần bé, ban đầu bé lấy tay cản, nhưng sau thì kệ m, cởi đc quần đùi của bé ra, rồi sờ vào quần lót, thấy ướt mẹ nó hết cái quần lót…đủ biết bư đang sướng ntn…( cơ mà kể thế này có XXX quá ko nhỉ? Chỉ sợ bị ban nick…Mod ơi đừng ban e nhé)
Sau 1 thời gian vật lộn, m và bb đã trần như nhộng, m chống 2 tay 2 bên nách bb (tư thế sắp chiến), mắt nhìn mắt bb, thấy bb rơm rớm nước mắt…
- a hứa thế nào?
- a xin lỗi, a ko kiềm chế đc…
- a có yêu e ko?
- tất nhiên là có, lần sau e đừng hỏi thế, hỏi thế làm a buồn…
- yêu e sao a ko tôn trọng ý kiến của e?
- ko phải vậy…nếu e ko muốn thì thôi…e mặc quần vào đi…a muốn e tự nguyện, a ko thích ép buộc…
Nói xong câu thì m nằm vật ra giường, suy nghĩ mông lung 1 chút, chán…đang hay thì đứt dây đàn, biết thế đút mẹ vào cho nó nhanh, lại còn nhìn vào mắt bb làm j chứ…
Cả 2 nằm cạnh nhau 1 lúc ko nói j, m thấy bb dậy định mặc quần…đậu móa, ko thể thế đc…rượu nhập tâm cuồng dâm nổi loạn, m lại kéo bb xuống, hôn tiếp…và lần này thì chuyện j đến cũng đến…m đã cướp đi đời con gái của bb…bb khóc, rất nhiều…m thì dỗ dành chán ko đc, mệt quá quay ra ngủ, tầm 5h sáng tỉnh dậy đéo thấy bb đâu, chết mẹ…
Lúc này trời đã tờ mờ sáng, chạy xuống dưới hỏi thằng canh N2, nó bảo bb đi từ lúc hơn 4h, đi bộ về phía sân Mỹ Đình, thế là m thanh toán rồi phi thẳng ra sân…May quá đi qua sân 1 đoạn thì thấy bb đang ngồi 1 mình dưới gốc cây, m chạy ngược đường sang với bb…
Lao vào ôm bb, nói chuyện, bb vẫn khóc, mắt sưng húp…m tìm mọi cách để giải thích và xin lỗi, cuối cùng có vẻ cũng êm êm…đang ôm nhau thì có 2 thằng cơ động phi vào, dcm, đỗ trên vỉa hè ôm nhau cũng bị hỏi, đéo đỡ đc chúng nó, đéo muốn cãi nhau nhiều, mất 2l các thím à, đây là lần m mất tiền với bọn cơ động akay nhất, nhưng đang bận làm lành với bb nên ko thèm chấp…
Sáng hôm đó, sau khi mất 2 loét cho 2 thằng cờ hó, m quay lại bảo bb lên xe rồi đi ăn sáng. Đúng là con gái, mắt đang sưng húp thế mà nhìn thấy m đưa tiền cho CA vẫn xót của hỏi m:
- sao lại đưa tiền cho bọn nó hả a?
- còn sao nữa, đi ngược chiều, ko đưa để nó xích xe về đồn, mai đi bộ à?
- mất bao nhiêu hả a?
- 500 (mình chém bb thế)…
- trời, sao nhiều thế? A hâm à, sao đưa chúng nó nhiều thế chứ?
- thôi e trẻ con ko hiểu, dần dần khác hiểu, a ko muốn giải thích, lên xe đi ăn sáng…bực mình…
- ai mới là người phải bực mình hả?
- thôi đc rồi, a đã xin lỗi e nhiều rồi mà, e phải tin ở tình cảm của a chứ, có cần a thề ko?
- chẳng cần…haizz…(bb thở dài)…e thấy mình dễ dãi quá a à…e sợ a nghĩ e là đứa con gái hư hỏng, rồi bỏ e…
- ko nói chuyện này nữa, đi ăn sáng đi, a đói rồi, hôm qua chẳng ngủ đc mấy…
2 đứa phi đi ăn sáng, vào quán phở gọi 2 tô phở, bb bảo gọi 1 tô thôi, 2 đứa ăn chung, vì bb ăn ít lắm…m thấy cũng lạ, mọi lần ăn thì bb gọi suất ít phở, hnay lại còn đòi ăn chung…ảo lòi..nói là ăn chung chứ thực ra bb chỉ ăn có 1, 2 miếng hay sao ấy…
Ăn xong bb thủ thỉ vào tai m và nói:
- hnay e tự phạt e ko đc ăn nhiều phở…
- sao thế?
- vì tại e mà a bị mất 500k…
- ối giời ơi, hâm dở đến thế là cùng, mất thì cũng mất rồi, a đi xe nhiều nên quen, chuyện đó là bt…lo cái j ko lo đi lo cái đấy…đúng là hâm…
- thật mà, e tiếc của lắm…
- của đi thay người, ko có j phải tiếc cả…còn chuyện hnay e đừng suy nghĩ j nhiều, lần sau đừng có cái kiểu bỏ đi như thế. Nhỡ may hnay e bị làm sao thì a sẽ ân hận cả đời đấy, nửa đêm nửa hôm bỏ đi 1 mình như thế…a ko đồng tình với cách làm của e đâu, có j nói thẳng cho a này…
- vâng e biết rồi…- giọng lí nhí…
- vợ ngoan…
- ai làm vợ a hả? (bb véo m phát vào eo, đau điếng)…
- aaaaaaaaaaaa…sao véo a đau thế…
- cho chừa cái tội dê già…a là 1 con dê già chính cống…
……bla……bla…….
M với bb nc với nhau vui vẻ hơn, trong lòng cảm thấy rất thoải mái. Nói thật bb ko phải là người đầu tiên với m, nhưng m đã nói, với m bb như 1 tờ giấy trắng tinh khiết, hôm đó ko có bia rượu chắc m chẳng dám làm j…m rất sợ bb giận m…
Tính đưa bb về thay quần áo rồi đưa bb đi học nhưng bb bảo hnay ko muốn học, muốn đi chơi cùng m. ừ thì đi, lại lượn lờ các kiểu…xem phim rồi đi ăn kem…đi đường cứ ôm chặt m, như là sợ mất m ý…chiều đó bb qua phòng m dọn phòng, giặt quần áo cho m rồi m đưa về, kết thúc 1 đêm 1 ngày đầy sóng gió…
Những ngày tiếp theo đó cũng ko có j là biến cố cả, m với bb dính với nhau như cứt với đít, ko xa nhau đc…cái chuyện XH thì các thím cũng hiểu, ko thường xuyên nhưng cũng ko phải là ko có, m cũng kiềm chế, vì sợ qh nhiều sẽ nhanh chán…m hay dẫn bb đi giới thiệu với bạn bè m, cả bư cũng vậy…2 đứa cảm thấy sống mà ko thể thiếu nhau đc…
Có 1 lần m đưa bb về Bát Tràng, 2 đứa nặn nặn, vẽ vẽ rồi viết chữ nên tác phẩm của m, rồi nhờ người ta nung cho…m chỉ làm tặng bb 1 cái cốc, còn bb tặng m những 3 cái…trong 3 cái bb tặng m thì m đã làm vỡ 1 cái, 1 cái giờ m để uống cafe và 1 cái m để làm gạt tàn thuốc…vkl…
Ngồi gõ cho các thím mà bao nhiêu kỷ niệm xưa ùa về, nhớ ngày xưa, nhớ bb…
M nhớ có 1 lần, tầm 6h chiều, trời mưa, cũng sắp tối, bb kêu buồn muốn đi chơi, m mặc áo mưa phi đến đón e nó…đến nơi thì vứt xe ở nhà trọ của e nó rồi 2 đứa bắt taxi ra Hồ Tây ăn phồng tôm…Ăn uống xong cũng gần 9h, trời đã tạnh mưa từ lâu, dắt tay nhau đi trên đường Thanh Niên ngược về Thụy Khuê, đến trước đền Quán Thánh thì 2 đứa dừng lại ôm nhau…2 đứa nc linh tinh 1 hổi, tự dưng bb hỏi m:
- a có chán e ko?
- chán j? sao lại chán, yêu còn chẳng hết…
- người ta bảo, khi con trai đã qh với con gái thì sẽ rất nhanh chán, e sợ đến 1 ngày nào đấy a sẽ bỏ e…thật sự e sống ko thể thiếu a…
- nếu bây giờ, theo cảm giác của a và theo con tim của a, thì a cũng ko thể thiếu e…a ko dám khẳng định là mình sẽ đến được với nhau, nhưng a dám hứa rằng, a sẽ ko bjo là người bỏ e, ko bao giờ a là người nói chia tay…và a hứa a sẽ cố gắng hết sức ko làm e buồn, ko làm e thất vọng…chỉ cần e cũng yêu a như a yêu em, thì mình sẽ đến đc với nhau e à…
Bb ôm m chặt hơn và bắt đầu khóc…
- e hạnh phúc lắm, e vui lắm…e cũng hứa sẽ ko bjo là người bỏ a, ko bjo là người nói chia tay, ko làm j có lỗi với a…ở đây là trước cổng đền, nếu ai vi phạm lời hứa này thì người đó sẽ bị trừng phạt…
Các thím thấy chưa? Yêu nhau mãnh liệt như thế, thề non hẹn biển như thế mà đến giờ vẫn mỗi người một nơi thôi… Sau chuyện của bb thì m mới nghiệm ra được 1 điều là: con trai có thể bỏ gia đình để lấy người mình yêu nhưng con gái thì không thể, m thấy đa phần đều vậy…
BIẾN LỚN QUYẾT ĐỊNH ĐẾN VIỆC CHIA TAY:…
Hôm đó, tầm 3h chiều, m đang thiu thiu ngủ thì thấy đt của con bạn bb gọi cho m:
- a S à, a đến phòng e luôn nhé, T nó say rượu…nó đang chán lắm a à…
Vội vàng m phi đến luôn, con bạn của bb cũng trọ gần chỗ bb…
Đến nơi m thấy bb mặt đỏ văng, nằm trên giường, mồ hôi mồ kê thì nhễ nhoại, mắt vẫn còn ướt vì khóc…Hỏi con kia mới biết là do bố mẹ bb cãi nhau, tính li hôn hay j j đấy…nên bb chán, buồn sang rủ con bạn uống rượu…2 đứa con gái đả hết 0,5l bảo sao ko say…con bạn bb chắc tửu lượng cao hơn nên vẫn tỉnh…m ngồi lấy khăn ướt lau mặt cho bb, rồi pha chanh muối cho bb uống, lát sau bb kêu đói, m ra mua cháo về đút cho bb ăn…, ăn hết bát cháo m lại bắt uống chanh muối, uống xong m kéo bb vào nhà vs bắt bb nôn ra, ban đầu ko nôn đc, sau m cho cả tay vào cổ họng của bb móc, ra bằng sạch…thế là bb đã tỉnh táo hơn…
Tỉnh táo hơn nhưng trong người vẫn còn phê phê, cái giọng con gái phê rượu kể chuyện buồn cười vl ấy…Chiều tối đó m chở bb ra sân MĐ uống mía đá…giờ thì bb đã tỉnh hẳn, m bắt đầu quạt cho 1 trận:
- giờ tỉnh rồi nghe a nói nhé…
- vâng…- giọng lí nhí, chắc cũng biết sợ…
- e lớn rồi đâu phải trẻ con nữa, uống rượu là giải quyết đc mọi chuyện à? Con gái ur hay ho lắm à? E thích ur thì lát đi uống với a, chuyện của người lớn để người lớn giải quyết, m sao biết đc…a như vầy mà có bjo dám can thiệp vào chuyện của bme a đâu…nhà a còn lục đục gấp ngàn lần nhà e, bme mới cãi nhau có 1 lần mà giở rượu ra uống, kêu chán đời…thế là hay lắm sao?...
…….im lặng………
- e là ny của a, nên a mới nói. A nói thật, e có thể bực nhưng sau e sẽ hiểu…hành động của e hnay a ko bằng lòng chút nào…
- dạ…e biết rồi…
- biết rồi thì sao?
- e xin lỗi, lần sau e ko thế nữa…
- nhớ đấy, có j cũng phải kể cho a hết, a có dấu e chuyện j đâu…
- vâng….
Sau đó thì có 2 thằng bạn rủ đi ăn lẩu, 2 thằng bạn thân cùng gấu của chúng nó nữa, m cũng đưa bb đến ăn…và đây là buổi ăn lẩu làm m hối hận nhất…nếu hôm đó m ko đến thì giờ chắc m với bb đã cưới nhau rồi…
Đến nơi, ăn uống bt, bọn m chơi với nhau rất thân, gặp nhau là cứ phải chén chú chén a…2 con bồ của 2 thằng kia thỉnh thoảng cũng mời m chén, móa chúng nó định quây m vì vụ có gấu mà ko giới thiệu…bb thấy thế quay sang bảo m:
- a cho e ur nhé, hnay e cũng đang muốn uống, chỉ lần này nữa thôi…
- ừm, mà uống ít thôi, vừa trưa say rồi đấy…(đéo hiểu sao m lại cho bb uống lúc này…ngu vl)…
Thế là cuộc chiến bắt đầu, bư của m tỉn cho 1 con phải vào nhà vs nôn, vl thật, còn 1 con nữa thì đéo dám uống, 2 thằng bạn cờ hó thấy thế cứ mời bb thôi…dm chúng mày…uống xong đứng dậy là gần 9 rưỡi, 3 đôi 3 hướng ai về nhà ấy…m thì lại quay về SVĐ MĐ nằm chiếu ôm nhau…m cứ tưởng là bb tỉnh, vì lúc đó vẫn nc bt, nằm đc 15’ thì bư lịm cmnr, hỏi j cũng ko nói, người mềm như bún…chết cha…sau m phải nhờ bà chị bán nước dìu bb lên xe, cho ngồi trước rồi m kèm về….đậu xanh rau má mấy cái thằng tẩm quất, bố mày nằm ôm nhau mà chơi mất cái đt của bb…đúng là cái bọn rau má…chính vì bb mất cái đt mà sáng hôm sau m phải hứng chịu 1 cơn cuồng phong…nghĩ lại vẫn sợ…
Đi đến đầu làng cứ phân vân là đưa bb về nhà trọ hay là về nhà nghỉ đây, dm mọi lần toàn vào N2 có sao, hôm đấy đéo hiểu tự nhiên đầu óc điên điên, nghĩ thế éo nào lại đưa bb về phòng trọ…
Kể sơ qua về cái phòng trọ của bb, vì nó có liên quan đến sự cố sáng hôm sau…BB ở trọ nhà 1 người quen của papa bb, nhà 6 tầng, xây kiểu chung cư mini, mỗi tầng có 2 phòng, cầu thang ở giữa…riêng tầng 6 có 1 phòng, còn gian ngoài làm sân phơi quần áo…bb ở 1 mình 1 tầng trên tầng 6, ở cùng với 1 con bạn học cùng lớp Cao Đẳng…con này người Cao Bằng, suốt ngày sang nhà người yêu ngủ, đéo ngủ ở phòng mấy…
Về đến nhà trọ bb, m ko thấy bà chủ nhà như mọi khi, gọi điện nhờ con bé cùng phòng xuống dìu bb lên phòng hộ, ko thì chắc m chết mất…lên phòng ổn đinh xong xuôi thì m nhờ con kia chăm sóc bb hộ m rồi m về, con kia quay ra nói:
- thôi hnay a ngủ đây trông nó đi, e qua phòng ny e ngủ bjo…
- ko tiện đâu e, bà chủ biết bố T, mai kể lại với bố T thì chết bọn a, thôi nhờ e giúp a ở nhà trông T hộ a…
- hnay bà chủ ko có nhà a à, a cứ ở đây ko phải lo, hnay e ko ở nhà đc…
Thế là m đành ngậm ngùi ở lại, chẳng nhẽ để bb ở 1 mình dư này, lại đang say rượu nữa chứ…
Sáng hôm sau, tầm 5h m tỉnh giấc, quay ra ôm bb, lúc này bb cũng tỉnh rồi, cũng ôm hôn m thắm thiết, thế là 2 đứa làm 1 hiệp…vừa chiến xong, 2 đứa nằm ôm nhau nghỉ 1 lát rồi m bảo dậy tắm giặt rồi đi ăn sáng…m vừa mặc xong cái quần sịp và quần đùi, vẫn cởi trần, bb thì mặc bộ quần áo ngủ, bỗng cố tiếng gõ cửa…
…….CỐC CỐC CỐC……
- ai thế nhỉ e?
- chắc con H nó về a à, a ra mở cửa cho nó hộ e cái…
M nghĩ bụng, dm con này hnay dở người về sớm thế? Mọi ngày cứ ngủ với bồ xong là toàn nhờ bb điểm danh hộ, vl…đi ra đến cửa phòng m vừa mở cửa vừa nói:
- hnay về sớm thế e?......
Ngẩng mặt lên nhìn thì…oắt đờ sít? CLGTN? Mình đứng chết lặng, trước mặt m là papa của bb…mất 5s m mới có thể mở mồm lắp bắp…” cháu chào chú…”
Chạy vội vào phòng vớ cái áo mặc vào cho đỡ nhục, papa bb chơi luôn câu thâm nho vl, như kiểu bắt để nguyên hiện trường ý…:
- ko cần phải mặc áo, 2 đứa ngồi đây chú nói chuyện…
ĐCM, có thím nào gặp phải hoàn cảnh này chưa? Nói thật các thím là lúc đó m đéo biết 3 hồn 7 vía của m bay ở phương trời nào nữa, mặt cắt đéo còn giọt máu…thề là nếu cửa sổ phòng bb ko có song sắt thì m nhẩy mẹ nó xuống dưới cho nó đỡ nhục…bb thì chỉ biết cúi gằm mặt xuống và khóc…2 đứa quỳ trước mặt papa bb, ko biết làm j hơn…
Papa bb bắt đầu lên tiếng: (giọng đầy bực tức…)
- chú biết cháu từ lâu rồi S à, chú biết 2 đứa mày yêu nhau từ lâu rồi, chú là người ra ngoài nhiều, chú hiểu điều đó…chuyện tình cảm chú ko cấm đoán, chỉ mong rằng đừng vượt quá giới hạn…cháu cùng làng với chú…cháu là người có học, nên cháu biết làm thế này ko hay…chú để yên cho 2 đứa yêu đương tìm hiểu nhau , nhưng ko phải để lại tiếng tăm như thế này…
………im lặng……….
- còn T, con lớn rồi…con cũng nên hiểu hành động của con là ntn…ngày 3 ở bên nước ngoài, 3 đã hy vọng về con rất nhiều, mẹ con kể là con rất ngoan, 3 vui lắm…3 mới về nước hơn 1 năm nay, 3 cũng rất hy vọng con sẽ thành công…3 ko thể nghĩ con lại hư hỏng như thế này…(vừa nói papa bb cầm cái vỏ ba con sói dơ lên, vl ông này thâm quá)…
………lúc này không khí nặng nề vô cùng…..bb thì khóc nấc lên từng tiếng….
Lấy hết can đảm và bình tĩnh m mới phọt đc ra mấy câu:
- chú cho cháu xin phép được nói câu này…cháu và T yêu thương nhau thật lòng, chúng cháu đã sai khi để chuyện kia xảy ra, nhưng cháu cũng lớn rồi, và cháu cũng ko phải là 1 thằng tồi như chú nghĩ…tất cả mọi chuyện cháu sẽ chịu trách nhiệm…chú cho cháu về thưa chuyện với 3 mẹ cháu đến nói chuyện với cô chú…
………papa bb thì ko nói câu j, thở dốc lên như chó chạy vượt rào, m biết lúc này ông ấy đang rất tức……
- 2 đứa ngồi đây mà suy nghĩ về chuyện m làm, còn cái T, trưa nay 3 qua 3 đón về quê, ko học hành j nữa, về nhà làm công nhân rồi lấy chồng, sướng ko biết đường sướng à…nuôi con khôn lớn giờ con đáp trả lại công lao của 3 mẹ như thế này đây…
Nói xong papa bb đi xuống luôn, trong phòng còn 2 đứa, bb quay ra ôm m và gào lên…khổ thân quá…dcm, giờ nghĩ lại vẫn thấy cay…vì m ngu để bb uống rượu say, nên bb bị mất đt mà ko biết, papa bb gọi điện ko liên lạc đc nên mới phi đến phòng trọ của bb…mà nếu hqua đưa bb về N2 thì đâu có chuyện j…dcm, tất cả mọi chuyện đến quá nhanh, m ko kịp hành động j cả, chỉ biết an ủi động viên bb…
Gần trưa, lúc papa bb gọi điện bảo là sắp đến m mới sực nhớ ra, chạy xuống phi như điên tìm quán điện thoại để mua cho bb 1 cái máy, có j còn liên lạc, mua đc đt quay về thì bb đã lên xe papa về quê…dcm…hụt hẫng vl…
Thời gian tiếp theo m chỉ nghe thông tin qua 1 con e, là bạn thân của bb ở gần nhà bb kể cho m…có j cần nhắn nhủ với m là bb lại sang nhờ con e nói với m…3 mẹ bb bắt bb nghỉ học ở nhà 1 tuần, suy nghĩ…1 là đi học tiếp, 2 là ở nhà ko học hành j nữa, ở nhà đi làm công nhân…nếu muốn học tiếp thì phải chấm dứt với m…
Đau khổ ở chỗ, 3 bb thì bình thường, nhưng mẹ bb thì nhất quyết cấm m. ngày đó m bị mang tiếng ra trường muộn, đã thế lại vừa bán con SH mua con AB, mọi người cứ đồn thổi là m chơi bời cờ bạc nghiện ngập, thực ra m đâu có…chính vì lý do đó mà mẹ bb nhất quyết cấm m đến với bb…cắt đứt mọi liên lạc, quản bb rất chặt…mẹ bb còn bảo kể cả bb có về nhà làm CN thì cũng ko cho lấy m…
Các thím thử nghĩ xem, ở cái tuổi 18, ăn chưa lo,lo chưa tới, chỉ thích chơi thôi, giờ lại xảy ra chuyện như vậy, 1 cô gái như bb sao có thể chịu đựng đc chứ…m thấy thương bb vô cùng…nghe con e m kể, ngày nào gặp bb nhìn mắt cũng sưng húp và thâm quầng, chắc bb khóc nhiều lắm…
Sau m có liên lạc với papa bb và nói là xin phép cho 3 mẹ m đến nc nhưng ko đc đồng ý…
Bb quay lại HN học nhưng m cũng ko tài nào gặp đc bb, chỉ nc đc qua yahoo…giờ mỗi sáng 3 bb đưa bb đi học, trưa đến đón bb về, lịch học của bb phải đưa cho 3 mẹ biết, về nhà trọ thì có bà chủ bạn của 3 bb quản lý, ko cho dùng di động...m tìm mọi cách liên lạc đều ko đc…nhục nhã vkl…thỉnh thoảng thấy tin nhắn của bb trên yahoo…ban đầu thì nhiều, nhưng sau thì ít dần ít dần… .
Mẹ bb chơi theo kiểu mưa dầm thấm lâu, bơm vào đầu bb những thông tin sai lệch về m, làm cho bb dần dần ko còn tình cảm với m, dcm akay vãi mà éo làm j đc… Cuối cùng, sau gần 3 tháng nhớ nhung đau khổ, m cũng gặp đc bb, buổi gặp mặt đầy nước mắt…
- thời gian qua a biết e rất buồn, chán, đau khổ, a biết e phải chịu nhiều áp lực…a cũng buồn và nhớ e lắm, việc xảy ra ngoài ý muốn…e gầy đi nhiều rồi…
- thế nào là ngoài ý muốn? ngay từ đầu e đã bảo a ko làm chuyện đó, a có tôn trong e đâu…mà thôi chuyện đó cũng chẳng quan trọng nữa…
- ko quan trọng là sao?
- mình chia tay đi anh, mình ko thể đến đc với nhau…em xin lỗi, e ko vượt qua đc thử thách này…
- e nói cái j vậy????nói lại a nghe coi…
- ………im lặng………
- EM VỪA NÓI CÁI J? NÓI LẠI A NGHE? – điên lắm rồi đấy…
- e nói là mình chia tay đi, e ko còn đủ nghị lực để yêu anh nữa,e xin lỗi…mẹ em đã quyết thì ko thể thay đổi được j, cho dù bjo e nghỉ ở nhà đi làm CN thì mẹ e cũng ko bjo cho e lấy a…mẹ e đã có thành kiến với a rồi…
- a có thể chứng minh đc những thành kiến đó là sai hoàn toàn…
- em xin anh đấy, a hãy giải thoát cho em đi, a có biết là suốt 3 tháng vừa rồi, ngày nào e cũng khóc vì nhớ a ko? Tình yêu em giành cho a có trời đất chứng kiến, nhưng xin anh hãy coi nhưng mình có duyên ko có phận… - nước mắt bb cứ lăn dài trên má…
- duyên phận cái cục shit ấy…chỉ cẩn mình quyết tâm, mọi chuyện sẽ vượt qua đc…
- anh có yêu em ko?
- đừng hỏi a câu đó, a nói nhiều lần rồi, e đừng hỏi a câu đó vì nó ko cần thiết…
- a trả lời e đi…
- có, nhiều, rất nhiều, nhiều hơn tất cả những j e từng nghĩ…
- vậy sao ngày xưa a ko nghe e, a ko tôn trọng quyết định của e??
- anh…
- nếu giờ cho a làm lại, a có tôn trọng quyết định của e ko?
- a có…
- a hứa nhé…
- ừm…
- vậy mình chia tay nhé, e ko còn yêu anh như ngày xưa nữa, thời gian qua đã làm e suy nghĩ lại…giờ e cần phải học, e ko thể vứt bỏ tất cả vì anh….xin anh hãy hiểu cho em, em là người có lỗi, và e sẽ phải chịu sự trừng phạt…e ko đủ can đảm để vượt qua chuyện này, e ko đủ can đảm để cùng đi trên con đường này với anh…và có thể, yêu em a sẽ phải đau khổ rất nhiều…mình phải chia tay a à…mẹ em đã bắt em đi xét nghiệm và vá màng trinh, thế là anh đủ hiểu mẹ em quyết tâm ntn đúng ko? Mình ko làm j khác đc đâu…
- EM ĐIÊN À…- m quát lên…đau khổ và khó khăn mấy a cũng chịu đc, chỉ cẩn e yêu anh, tất cả sẽ qua hết… - những giọt nước mắt của m bắt đầu lăn…giờ m thấy rất sợ, và cảm nhận đc rằng m sắp mất bb…
2 đứa ko nói thêm điều j, ôm nhau và khóc rất nhiều…cuối cùng thì bb cũng phải về, và chúng m chia tay nhau như thế…
M có thể khẳng định với các thím là bb yêu m rất nhiều, m cũng vậy, giờ m vẫn còn rất nhiều tình cảm với bb…sự việc xảy ra ngoài ý muốn, sau đó m với bb ko liên lạc với nhau nữa…thỉnh thoảng m vẫn nhận đc 1 cuộc gọi từ số lạ, m alo mà bên kia ko nói j, chỉ thấy khóc….m biết đó là bb…nhưng đó là số phận, ko thể làm khác đc…tất cả đã đc ông trời định sẵn rồi….
Xin đưa ra cho những thím nào đang có gấu 1 lời khuyên: có XH thì đừng có XH ở phòng hay ở nhà của gấu nhé, kẻo bị 3 mẹ gấu bắt đc thì cảm giác thật là YO!MOST đấy…các thím ko tin thì cứ thử xem…vãi nhồn lắm…
ĐÔI LỜI GỬI ĐẾN BÉ BƯ: em à, đã lâu lắm rồi kể từ ngày mình chia tay, a vẫn nhìn thấy em, vẫn dõi them em và vẫn nhớ đến em…trái tim a đã đóng băng 1 nửa vì em, và nửa trái tim đó mãi mãi thuộc về em, ko ai có thể xâm chiếm được…a đã giữ đúng lời hứa của mình, ko bỏ em, ko nói lời chia tay với em, thậm trí a đã cố gắng rất nhiều đề thay đổi mọi chuyện… nhưng có lẽ em nói đúng, chúng ta có duyên không có phận. Anh rất vui vì giờ đây em đang hạnh phúc bên 1 người mà a rất tôn trọng – ông a của anh…a hy vọng 2 người sẽ đến được với nhau…còn về phần anh, từ ngày chia tay em, a chỉ mới biết thích 2 người con gái, chứ chưa gọi là yêu…a thấy tình cảm trong anh giờ chai sạn lắm, khô cứng lắm và thiêu sức sống lắm… Đó là a thích người ta, nhưng ngta chắc ko thích a. Gần 2 năm rồi, a vẫn cô đơn e à… Nếu e có đọc được những dòng này thì đừng trách a nhé, a xin lỗi đã mang chuyện này lên nói ở đây…và e cũng đừng trách a vì a mang 1 cái cốc e tặng làm gạt tàn thuốc nhé… Với a, thuốc lá và cafe là 2 người bạn thân nhất lúc này…tạm biệt em, người con gái a yêu nhất…BeBu.Bn…
Xin hỏi các thím, các thím có tin vào "nhân quả" ko? m thì tin vào cái đó...Ngày m tán e Hân, m có chăn 1 em 95 cùng làng, nói ra thì m thấy m tồi tệ quá...xin phép tự gạch...
Cũng định chẳng nói, sợ các thím gạch m nhiều, cơ mà lại phải nói ra cho nhẹ lòng. e 95 ấy mình chăn trong 1 tuần, và lại lấy đi đời con gái của e nó, phang phập phũ phàng trong khoảng gần tháng thì mình bỏ...Bỉ ổi vl...e đó thích m từ éo bao giờ m éo biết, lúc đó đang thèm sex nên tán chơi, nào ngờ đổ...khi chia tay, điều m lo nhất là e nó sắp thi ĐH...e nó thấy trên face của m toàn làm thơ tặng e Hân, thế là e nó kết bạn với eH, rồi nói với eH là e nó là ny của m...vụ đó m cũng mất khá nhiều công để giải thích và xl eH, cuối cùng cũng xuôi...
và cuối cùng nữa là m tạch vụ eH, khả năng là quả báo...
Giờ lại đến vụ bé Heo Híp, hôm nay lấy số lạ gọi cho bé, may quá bé nghe máy...
- alo, ai đấy ạ?
- e đừng cúp máy, nghe a nói mấy lời này...
...tút tút tút...bé cúp máy luôn...vkl....
Đờ mờ cái số mình chắc bị quả báo rồi...may mà nghe thấy rằng e 95 thi cũng khá tốt, e nó học giỏi mà, nên mình thấy đỡ ăn năn phần nào...
Trưa nay đi ăn cưới thằng cu em ở trong làng, dm...thốn vl ra...m đéo bjo muốn gặp cảnh đấy mà ko tránh đc...Đang hí hửng chén chú chén anh, nghe giọng ông anh m từ đằng sau (ông a ny BeBu)...
- a vào mời các chú chén rượu...
Quay ra thì ông ấy đi cả cùng BeBu...m quay mặt ra hướng khác, đéo dám nhìn vào bé
Lẽ ra cũng ko đến mức độ ấy, nhưng mà tại vừa viết cháp cho các thím, nhiều kỷ niệm tràn về quá...
Ông a rót rượu mời cả mâm, rồi mời riêng m chén đầy...dm đéo hiểu chơi nhau hay sao nữa...BeBu còn ra kéo kéo tay ông ấy nói:
- a uống ít thôi, ko tốt đâu...
DM, y như ngày xưa với m, m uống xong chén giả vờ ra ngoài nghe đt...
Thật sự là cảm giác đau khổ lúc đó, có tí men vào, thấy mắt cay cay...
Trở lại vụ làm lành với bé, các thím cứ xác định là m sẽ tạch tập 2, nhưng tính m rất hiếu thắng, cho dù có tạch cũng phải gặp bằng được bé để nc rõ ràng...Nói cho bé hiểu đó chỉ là tn gửi nhầm, và m cũng ko hề có ai nữa để bắt cá 2 tay...cho dù cuối tuần này e D vếu to ko giúp m gặp bé đc thì m sẽ lên thẳng nhà bé gặp, chai mặt luôn...Nói rõ ràng xong quẩy đít đi về, tùy bé quyết định...m mới chỉ thích bé, chứ chưa thực sự yêu...tự trọng ai cũng có, bé phũ với m thì m cũng ko xoắn...có j m sẽ update thông tin luôn...
Cảm ơn các thím đã quan tâm và chia sẻ...Thân!
_____________
Để cho các thím khỏi hóng, m xin chính thức tuyên bố Drop truyện ở đây...m ko ngại nằm vùng hay lộ j j đó, nhưng vì các thím đã ko tôn trong m thì m ko muốn đầu tư công sức để viết nữa...các thím thông cảm...
Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ m trong thời gian vừa qua...Thân
[Tiểu thuyết] Động Phòng Hoa Chúc Trễ Mười Năm Khi Bạch Quân Nhiên bị cặp mắt của vị thiếu niên kia nhìn đến nổi da gà thì lại bị nhận thêm một cái trợn mắt hung hăng Đọc Truyện » |