Ring ring

Đèn led 


15giay.mobi

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

SMS chúc mừng năm mới 2014, Lời chúc năm mới 2014, Tin Nhắn Chúc Mừng Năm Mới 2014, SMS Chúc Tết 2014

Ads

Game Kiếp Phong Thần
Game Kiếp Phong Thần
Game chiến thuật đánh theo lượt hỗ trợ các dòng máy android cấu hình thấp, thỏa sức chiến đấu
Tải miễn phí »
SMS Kute Chúc Tết 2014 + Lời Chúc Năm mới
2014 một năm mới sắp đến hãy giành cho những người thân yêu nhất bên cạnh mình những lời chúc đầy ý nghĩa.

"Được rồi, mười giờ đêm mai cô qua đây tôi sẽ mở cửa nhỏ hậu hoa viên ra" Lãnh Tiêu một phen nâng lên bộ dáng nhẹ như bông giúp cô trèo qua tường rào.

"Ừ, tôi nhất định đến" vẻ mặt cô thành thật bảo đảm.
Tại hậu đình đại trạch Lãnh gia sắp đặt một vườn hoa hồng một lùm lại một lùm hồng đến gần dày đặc hắc mân côi tại trong bóng đêm bởi vì ánh trăng chiếu rọi mà lòe lòe tỏa sáng tại trong đêm khuya càng giống như ảo ảnh mị người!

"Đẹp. Đẹp quá. " Băng Nhi ngây dại cô như thế nào cũng không nghĩ trên đời sẽ có cảnh đẹp thú vị như vậy.

Cho đến ánh trăng bị đám mây thổi qua che đi ánh sáng quang mang cô mới nhớ tới mục đích của chuyến đi này.

Buổi tối đến phòng giáo vụ trung học Thánh Thấm hoàn thành thủ tục báo danh cũng nhận lấy đồng phục và sách, Băng Nhi mới tự cảm nhận được mình thật sự học trung học!

Phần vui sướng này cô thầm nghĩ đến cùng Lãnh Tiêu chia xẻ.

"Thiếu gia xin lỗi tôi đến trễ" Bước nhanh đi vào chỗ hẹn cô cười mỉm chào hỏi.

Sải bước ở ghế dài dưới đình nghỉ mát được dựng bằng gỗ bạch dương, Lãnh Tiêu hút điếu thuốc trong tay lại từ từ phun ra một làn khói trắng.

"Không sao, dù sao đêm còn dài" Khóe miệng của hắn mỉm cười ý vị thâm trường nói.

"Cái gì? Anh nói cái gì?" Băng Nhi trì độn chỉ cảm thấy bộ dáng của Lãnh Tiêu có chút kỳ quái nhưng cô lại không nói ra được chỗ kỳ quái.

"Lượng công việc đêm nay chỉ sợ không ít cô chịu nổi không?" phun ra khói thuốc Lãnh Tiêu ý vị thâm trường ngâm hỏi.

"Ách, anh là nói tôi phải thức đêm suốt đêm làm việc?" Đến tột cùng là công việc gì mà phải thức suốt đêm? Băng Nhi chinh lăng mà nghĩ.

"Tôi sẽ cho cô thời gian ngủ" Vui vẻ nở một nụ cười tà ác hắn mập mờ nói.

"Ách, thiếu gia rốt cuộc có chuyện gì cần sai Băng Nhi làm?" Băng Nhi nghĩ thầm muốn suốt đêm đẩy nhanh tốc độ cô sớm bắt đầu chẳng phải có thể sớm hoàn thành sao, vì vậy liền không thể chờ đợi được truy vấn Lãnh Tiêu.

"Không có, chỉ là đêm nay muốn chơi với vật cưng của tôi một chút" Bỏ qua điếu thuốc đốt đến một nửa, cùng bước đi thong thả hướng cô.

"Thiếu gia ý của anh là muốn tôi chơi với anh? Chơi cái gì?" Người lớn như vậy sao còn giống con nít mê chơi? Băng Nhi nghiêng đầu suy nghĩ sao cũng không ra.

"Rất nhanh cô sẽ biết." Ngón tay thon dài khiêu tình khuấy động mái tóc ngắn xinh đẹp của cô.

"Vậy bây giờ muốn bắt đầu chơi sao?" Giọng nói của cô không xong tiếp lời.

Không biết vì sao đối mặt Lãnh Tiêu tới gần Băng Nhi cảm thấy một cổ rung động lạ lẫm tay của hắn chỉ đụng phải tóc của cô đã khiến cho cô toàn thân phát run.

"Đúng, chúng ta chơi một trò chơi rất vui vẻ" Hắn khom người nói hơi nóng thổi ra muốn kích thích lỗ tai cô.

"Sao. Chơi như thế nào?" Băng Nhi cà lăm hỏi a.

Thật kỳ quái, thân thể của cô dường như nóng lên? Băng Nhi hoang mang suy tư.

"Trước cởi áo khoác của cô a!" Lãnh Tiêu thoải mái mà kéo xuống trên người cô áo khoác màu xanh lục của trung học Thánh Thắm.

Băng Nhi mặc trên người là đồng phục của trung học Thánh Thắm đó là cô đêm nay lãnh ở chỗ báo danh, dưới áo khoác là một chiếc áo sơ mi màu trắng phối hợp phía dưới chính là váy dài đến gối màu xanh lá cây đậm.

Vì tới gặp Lãnh Tiêu cô mới đặc biệt thay.

"Được." cô thật sự có chút nóng vừa rồi một mực chạy trốn tim bây giờ thì lại đạp rất mạnh!

"Trò chơi muốn bắt đầu đó!" Hắn lôi kéo tay nhỏ bé của cô tà khí cười nói.

"Muốn. Muốn chơi như thế nào?" Khó có thể xem nhẹ từ tay hắn truyền tới nhiệt lực, Băng Nhi toàn thân không được tự nhiên hỏi.

Không hề báo động trước, cánh tay bá đạo của Lãnh Tiêu thuận thế liền nhốt chặt cô mảnh khảnh thon thả, cúi người liền phong bế cặp môi non mềm đỏ mộng của Băng Nhi xem ra bởi vì kinh ngạc mà khẻ nhếch.

Nhanh mà chuẩn xác hoàn toàn không cho cô cơ hội phản kháng.

Đầu lưỡi của hắn đút vào trong miệng của cô bởi vì kinh ngạc mà mở ra, không khách khí chút nào quấn lấy cái lưỡi đinh hương non nớt bàn tay đặt tại gáy cưỡng ép đem cô áp vào môi hắn cuồng vọng tìm hiểu những ngọt ngào của cô

"Ngô" Băng Nhi nghẹn họng nhìn trân trối không biết làm thế nào kinh hô toàn bộ bị hắn nuốt hết.

Lãnh Tiêu đột nhiên hôn cô!.

"Anh ... anh ... thổ phỉ, cường đạo, sao anh có thể cướp đi nụ hôn đầu của tôi!"Cô cuồng loạn giãy giụa, như con bướm nhỏ rơi vào lưới nhện phấn đấu mà vỗ cánh làm thế nào cũng giãy không được.

"Trả lời tôi cô là vật cưng của tôi đúng không?" Con ngươi đen lạnh lùng như màn đêm không có ánh trăng đầy dẫy một cổ không khí u ám nguy hiểm.

"Đúng vậy" Buông xuống khuôn mặt nhỏ nhắn gật một chút.

Đây là sự thật hơn nữa mình cũng chính miệng đáp ứng rồi tuyệt sẽ không đổi ý.

"Tôi là chủ nhân của cô, cô hết thảy tất cả đều là của tôi chỉ là một cái hôn xem là cái gì?" Trong nét mặt tà khí của hắn bí mật mang theo một tia lười biếng "Trả lời tôi, cô sẽ chán ghét tôi hôn cô sao? Băng Nhi."

"Sẽ không, nhưng..." Băng Nhi hiểu được chính mình hẳn là hiểu được cảm ơn, nhưng mà hành động đột ngột của hắn làm cô không tự chủ được cảm thấy sợ hãi hắn đến tột cùng muốn cô làm cái gì?

"Tôi đã nói rồi vật cưng của tôi chẳng khác nào món đồ chơi của tôi a?" Hắn lần nữa gần sát vào cô không lưu một khe hở nào để cô trốn thoát.

"Thiếu gia ngài nói như vậy không sai nhưng..." cánh môi non hồng hợp khai thân thể nam tính trầm trọng áp sát cô làm cho cô có chút không thở nổi.

"Cô muốn báo đáp tôi!" Lãnh Tiêu trong mắt lóe ra tinh quang lúc sáng lúc tối cặp mắt thâm thúy kia cơ hồ muốn che mất trước mắt cô.

"Đúng....đúng vậy" Băng Nhi bị động trả lời.

Hắn đối với cô tốt như vậy, cho cô Tiểu Bạch lại để cho cô có cơ hội đến trường cô là thiệt tình muốn báo đáp hắn a!

"Đừng khẩn trương tôi sẽ không làm tổn thương cô, tôi chỉ muốn cùng cô chơi một trò chơi" Ngón tay thon dài như gió nhẹ nhàng nghịch qua xẹt qua trán của cô bên má cuối cùng dừng lại tại trên thùy tai khéo léo mượt mà từ trì hoãn xoa nhẹ chậm vân vê phóng xuất ra trận trận dòng điện tê dại.

"Chỉ là một trò chơi?" Lòng của cô như dây cung căng cứng bị hắn gây xích mích được hư nhuyễn vô lực ý thức kháng cự đã bị hắn chậm rãi xoa dịu tiếp theo toàn bộ tiêu trừ, chẳng qua là một cái trò chơi cô không có gì phải sợ a!

"Đúng, cái trò chơi này tên gọi là ‘cảm giác’" Ngón tay của chắn theo thiếu nữ cảnh tuyến trượt tạm ở lại trên xương quai xanh lõm đạm non

mềm trên da thịt

"Tôi chưa từng chơi qua trò chơi này" Hắn nhu hòa vỗ về chơi đùa làm cô nhịn không được cúi nghiêng đi khuôn mặt nhỏ nhắn kề vào tay của hắn như con mèo con hưởng thụ lấy chủ tử cưng chiều.

"Tôi sẽ dạy cô, cô chỉ cần thành thật trả lời tôi là được rồi" Cúi đầu xuống hắn tại trong tai cô giống như làn gió nhẹ nhàng lẩm bẩm.

"Ừ" Băng Nhi vô ý thức gật đầu bị hắn hôn ngán cử chỉ hống dụ được tâm thần đều say.

"Trả lời tôi bây giờ cô cảm giác như thế nào?" Duỗi ra đầu lưỡi linh hoạt hắn tuyệt hảo miêu tả vành tai khéo léo của cô.

"Rất kỳ quái" Cô đáp lại với hơi thở gian khổ.

Một loại khoái cảm kỳ dị giống như một ngọn lửa nhỏ dọc theo chỗ bị Lãnh Tiêu đụng chạm cấp tốc tháo chạy đốt, tiếng lòng tê dại khẩn trương làm cho Băng Nhi không tự chủ được buông lỏng thân hình căng thẳng.

"Như vậy?" Bàn tay tà ác trượt đến lưng Băng Nhi nhu hòa vuốt ve phóng xuất ra một luồng điện tê dại.

"Tôi ... tôi sẽ không nói" Băng Nhi mê loạn giãy giụa thân thể.

Chưa từng có khoái cảm lạ lẫm theo Lãnh Tiêu đụng chạm chính từng chút tỉnh lại.

"Nói, tôi muốn nghe cô trả lời" Hôn gò má trắng nõn của Băng Nhi Lãnh Tiêu đầu độc dẫn dụ cô nói ra cảm giác trong lòng.

"So với vừa rồi càng quái" Thân thể của cô dường như đang bị thiêu đốt.

"Vật cưng đáng yêu" Ôm thân thể mềm mại Lãnh Tiêu tà mị cười.

"Thiếu gia anh có thể buông tôi ra không" Hắn vì sao một mực gặm cắn lỗ tai của cô lại hôn gò má cô? Giống như cô là một món điểm tâm ngọt ngon miệng? Băng Nhi tâm cảm thấy hoang mang lại mê man.

"Không thể" Bàn tay bá đạo dễ dàng chiếm lấy mật nhũ ấm áp không nhanh không chậm xoa nắn.

"Nhưng tôi cảm thấy cực kỳ không thoải mái" Băng Nhi lắc đầu né tránh môi của hắn lại trốn không thoát bàn tay khoát lên bộ ngực của cô mà xoa nắn.

Suy nghĩ lung tung như cái nồi nát không để cho cô có thể rõ ràng biểu đạt ý tứ trong lòng.

"Chỗ nào không thoải mái?" Hắn cố ý gây xích mích quả cầu trong lòng bàn tay đè xuống kéo căng đầu vú nhỏ vểnh lên.

"Ngực... lồng ngực của tôi trướng thật khổ sở" Tay của hắn có chứa ma pháp sao? Băng Nhi mê man mà nghĩ .

"Là tôi quá dùng sức sao?" Dừng ở khuôn mặt đỏ hồng của cô hắn ác liệt nhéo nụ hoa nhỏ lồi ra.

"Đừng ... đừng như vậy" Bị Lãnh Tiêu gặm cắn đến sưng đỏ môi anh đào phát tiếng kêu nhỏ nhẹ ra suy yếu.

"Đừng như thế nào? Cô lại nói rõ ràng a!" Giọng điệu nhu hòa như gió nhẹ nhưng ngón tay thon dài lại ngược lại kẹp lấy đầu vú yếu ớt một hồi mãnh liệt xoa thỉnh thoảng vuốt ve.
/>"Tôi...tôi...Thiếu gia nhéo tôi đau quá..." Mi tâm Băng Nhi vắt lên cuồng loạn vặn vẹo thân hình.

"A, vậy tôi đây nên nhìn một chút thương thế của cô như thế nào" Buông ra viên thịt bị hắn hành hạ một hồi lâu Lãnh Tiêu nhiều lần cởi đi quần áo trên người Băng Nhi. Thoáng chốc thân thể thiếu nữ trắng noãn trong nháy mắt bại lộ dưới ánh mắt làm càn của hắn.

"Quần cáo của tôi!" Băng Nhi xấu hổ che bộ ngực bất lực nhìn áo sơ mi trắng bị Lãnh Tiêu vứt bỏ một bên.

"Như thế này liền trả lại cô rồi nháo cái gì!" Hắn chỉ dùng một tay liền kiềm chế trụ đôi tay Băng Nhi trở ngại tầm mắt của hắn đem áp hướng ra phía sau.

Cặp nhủ rất đẹp liền hoạt sắc sinh hương nhảy về phía trước dưới tầm mắt nóng bỏng của Lãnh Tiêu làm cho hắn nhìn không chuyển mắt, thẳng đến trong lòng bàn tay truyền đến cảm giác ngứa hắn mới buông lỏng cặp nhủ tròn trịa tuyết trắng mà hắn chân chính đụng chạm.

"Ngô..." Băng Nhi kinh thở gấp một tiếng phân không rõ hành động hắn làm là đau hay là khoái cảm quá kịch liệt.

"Chỗ này của cô thật sự là đẹp làm người ta đau lòng" Bàn tay rắn chắc nâng lên cặp nhũ mềm mại đẫy đà đầu ngón tay hơi thô ráp ma sát đỉnh nụ hoa cẩn thận xoa nắn.

"Ách. Ngại. " Mãnh liệt kích thích làm cho cô nhịn không được nhẹ nhàng thân ngâm khuôn mặt bởi vì e lệ mà đỏ lên thần sắc mê ly giống như say.

"Băng Nhi, trả lời tôi bây giờ cô có cảm giác gì?" Hắn tuyệt hảo liếm mút cần cổ thấm đổ mồ hôi.

"Nóng...nóng quá....rất tê dại" Băng Nhi cuồng loạn vẩy đầu nói.

"Băng Nhi, nếu như tôi nói muốn cô đem mình giao cho tôi cô có cự tuyệt tôi không?" Mắt thấy Băng Nhi cơ hồ tại trong tình dục cuồng triều ngập đầu Lãnh Tiêu ngữ mang huyền ảo hỏi.

"Không ..sẽ không, Băng Nhi là vật cưng của thiếu gia. Băng Nhi hết thảy đều là thuộc về thiếu gia " Ý thức dần dần tê liệt Băng Nhi chữ chữ kiên định nói.

Giờ này khắc này cho dù Lãnh Tiêu nói muốn mạng của cô cô cũng sẽ không có câu nói thứ hai.

Bởi vì từ lúc cô đáp ứng muốn trở thành vật cưng của Lãnh 1Tiêu thì hứa hẹn đối với hắn đã sâu thực cốt nhục.
"Ngoan đừng khẩn trương tôi sẽ không thật sự muốn cô, ít nhất không phải bây giờ." Hắn cười nhạo một tiếng bởi vì thân thể cô rõ ràng cứng ngắc.

“Thiếu gia” Băng Nhi có chút kinh angạc nhưng ít ra toàn thân không còn căng thẳng nữa.

"Thân thể này..còn quá sống sáp Trước khi thật sự muốn cô tôi phải dạy dỗ tốt một chút" Bàn tay chạy trên làn da tuyết trắng non nớt cố tình làm bậy nhiều lần ôm theo mỗi một chỗ mẫn cảm.

"Dạy dỗ?" Cảm giác nóng như lửa làm toàn thân mềm mại của cô phát run.

"Không sai tôi sẽ từ từ dạy dỗ cho đến cô chân chính nhận biết thân thể của mình, cô sẽ phối hợp tôi chứ! Băng Nhi" Mềm nhẹ dụ dỗ làm người có cảm giác say, con ngươi đen thâm thúy phảng phất một tầng lại một tầng lụa đen đem cô bao vây xung quanh.

"Vâng, Băng Nhi nhất định sẽ toàn lực hối hợp thiếu gia" Cô ôn thuần đáp ứng một mực nhớ kỹ chính mình đã từng hứa hẹn.

"Đây mới là vật cưng ngoan nhất của tôi" Một nụ hôn tán thưởng tại bên má phấn nộn của cô ấn xuống, Lãnh Tiêu nở một nụ cười tà ác.

"Thiếu gia làm cho Băng Nhi có thể đến trường ân tình nặng tựa Thái Sơn Băng Nhi làm sao không biết tri ân đồ báo (có ơn sẽ báo đáp)" Cô nhẹ nhàng lắc đầu dùng vô cùng thành kính trong lòng tự nhủ.

"Vậy là tốt rồi" Càng ngây thơ dạy dỗ càng có ý nghĩa.

"Vừa rồi...thiếu gia là đang dạy dỗ Băng Nhi sao?" Suy nghĩ cùng vừa rồi Lãnh Tiêu lại đụng chạm vú mình tim Băng Nhi phút chốc buộc chặt dưới bụng không khỏi co rúm.

"Không sai, cảm giác như thế nào?" Thấy má phấn của cô nổi lên đỏ ửng với sự nhanh trí của hắn đột nhiên vu tâm.

"Cảm thấy rất khó xử, nhưng mà cảm giác thật thoải mái" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Băng Nhi buông xuống thừa nhận mình cũng rất yêu mến loại cảm giác vui sướng này.

"Đây chỉ mới là thử một chút thôi còn có thể cho cô thoải mái hơn!" hơi thở nam tính nghịch tại làn da phấn hồng nhẵn nhụi của cô, âm điệu trầm thấp đầu độc lòng của thiếu nữ.

"Còn có thoải mái hơn?" Cô có chút tò mò lại có một chút thẹn thùng.

"Có muốn thử không?" Xoa môi anh đào hồng nộn bờ môi hắn treo lưỡi chọn lông mày hỏi.

"Ừ." Băng Nhi trả lời thanh âm nhỏ như muỗi.

"Vật cưng tò mò" Không biết lòng hiếu kỳ thường thường sẽ làm chính mình lâm vào nguy cảnh sao?

"Thiếu 5gia có cảm thấy Băng Nhi không biết thẹn không?" Nâng lên đôi thủy mâu lo lắng Băng Nhi không dám nhìn biểu hiện trên mặt hắn.

"Làm sao có thể? Cô là vật cưng của tôi, tôi cho phép cô hiếu kỳ. Đối với tôi tiến hành ‘Dạy dỗ’" Hắn cười vang nói.

"Vừa rồi, thiếu gia tại sao phải một mực vê ngực Băng Nhi?" Cánh tay mảnh khảnh vây quanh bộ ngực Băng Nhi đối với mình nửa thân trần cảm thấy ngượng ngùng không thôi.

"Cô nhìn chỗ này vốn là màu hồng nhạt nhưng bây giờ trở nên đỏ như lửa đây là thân thể cô đối với sự dạy dỗ của tôi sinh ra phản ứng" Lãnh Tiêu một phen kéo ra tay cô đem bản thân một đôi mật nhũ vòng ra một đạo rãnh sâu của cánh tay, Ngón tay dài điểm thượng trong đó một nhụy hoa đào đỏ bừng.

"Ngô" Tê dại khác thường làm cho cô nhịn không được ưm lên tiếng.

"Cô rất mẫn cảm tôi mới vừa đụng vào thì đã có cảm giác rồi sao?" Hắn hài lòng áp xoa nụ hoa mềm mại.

"Ừ. Rất tê dại" Từ cánh môi cô kiều mị nhẹ lẩm bẩm tuôn ra.

"Một cặp vú nhẵn nhụi giống như là sinh ra cho riêng tôi, lớn nhỏ rất vừa tay tôi nắm giữ" Dính vào thịt vuốt ve thiếu nữ vú mềm, Bàn tay Lãnh Tiêu từ từ xoa nắn quả cầu trắng vì hắn phóng túng chen chúc vê hạ từ từ bành trướng thẩm tách ra côi trạch màu hồng phấn.

"Thiếu gia, Băng Nhi cảm thấy thật kỳ quái thân thể của tôi dường như đang nóng lên" Từ lòng bàn tay của hắn truyền đến ngọn lửa nóng bỏng dần dần tại trong cơ thể cô lan tràn thiêu đốt.

"Bởi vì thân thể cô đối với sự dạy dỗ của tôi có phản ứng." Hắn đắc ý kéo nhẹ đầu vú nhỏ đỏ như hồng ngọc của cô.

"Ngại" Tê dại như điện giật làm cô toàn thân hư nhuyễn vô lực.

"Tôi muốn cô cẩn thận cảm giác hơn nữa một mực nhớ kỹ những gì tôi dạy" Bàn tay có điện thay phiên đùa bỡn hai nhụy hoa cho đến khả nhân nhi (người dễ thương) trong ngực liên tiếp kiều rung động ý thức tan rả.

"Ừ, Băng Nhi toàn bộ nghe thiếu gia" Nỗ lực kéo về thần trí hỗn độn Băng Nhi thở gấp tuân theo.

"Đến đây dạng chân trên đùi của tôi" Lãnh Tiêu một bộ thoải mái tại trên ghế dài ngồi xuống, thân thủ ý bảo cô nên làm như thế nào.

"Dạng chân?" Còn là ngồi ở trên đùi của hắn?! Băng Nhi có chút chần chờ bất quyết.

"Hoài nghi mệnh lệnh của tôi?" Con ngươi đen long lanh không vui nheo lại.

"Băng Nhi không dám" Cô vội vàng phủ nhận cẩn thận dạng chân trên bắp đùi thon dài của hắn.

Thấy cô hoảng hốt đôi tay cũng không biết nên bày ở chỗ Lãnh Tiêu lần nữa ra lệnh: "Ôm cổ tôi, đừng làm cho chính mình té xuống" Hắn cường thế lôi kéo tay của cô quàng lên vai của hắn.

"Được" Giữa hai người thân mật khoảng cách làm cho trống ngực cô cuồng gấp.

"Bây giờ bắt đầu toàn tâm toàn ý cảm thụ tôi" Môi đầu tiên là nhẹ nhàng chụp lên cô đầu lưỡi ấm áp mà linh hoạt tinh tế miêu tả vành môi hoàn mỹ của Băng Nhi.

"Thiếu gia..." Sương mù che chắn đôi mắt có chút hạp lên Băng Nhi chuyên tâm nhất trí tiếp nhận Lãnh Tiêu hôn như phảng phất mang theo ma pháp.

"Vươn lưỡi của cô ra " Hắn nhu hòa mệnh lệnh.

Cô sợ hãi làm theo cái lưỡi đinh hương phấn hồng bên vành môi thoáng thò ra.

Hắn đầu tiên là bá đạo khẽ liếm cho đến cảm giác nghi ngờ của thân thể hoàn toàn thuần phục, ôn nhu nhẹ nếm lúc này mới chuyển thành cuồng dã mút dễ dàng quấn quanh lưỡi của cô không ngừng quấn quanh hấp dẫn lấy, cuối cùng xâm nhập ngọt ngào trong miệng đói khát hấp thu hương thơm mật tân trong miệng cô.

Hô hấp dần dần dồn dập Băng Nhi dưới sự dẫn dắt của Lãnh Tiêu nhấm nháp đến trong khi hôn mang một ít ngọt ngào lại để cho nhân tâm nhảy gia tốc tình cảm mãnh liệt, cô không tự chủ được thở gấp phát ra tiếng ưm hơi yếu.

Cho đến thỏa mãn Lãnh Tiêu lúc này mới buông Băng Nhi ra xem môi anh đào đã bị hắn hôn đến sưng đỏ.

"Thích nụ hôn này không?" Môi của hắn dừng lại tại xương quai xanh của cô cẩn thận nhẹ mổ .

“Thích” Cô ý loạn tình mê lẩm bẩm nói.

"Nhớ kỹ những gì tôi đã làm lần sau đổi cho cô hôn tôi" Liếm hôn cánh môi đỏ bừng trong đồng tử đục ngầu lộ dục niệm thâm trầm.

"Vâng" Băng Nhi vô ý thức trả lời.

"Kế tiếp tôi muốn đổi nếm thử một vị trí khác." Dừng ở một đôi ngọc nhuận phấn bạch no đủ phong tròn Lãnh Tiêu hai tay vịn lấy Băng Nhi mảnh khảnh thon thả thoáng giơ cao cô.

"Thiếu gia là muốn. Đem đầu gối cô bị động không rõ đặt tại trên ghế dài nửa quỳ lên.

"Hấp khẩu khí." Trong mắt của hắn tràn ngập tà dục nói.

Băng Nhi đơn thuần không nghi ngờ gì nghe theo chỉ thấy cô ưỡn ngực thật sâu hít vào một chơi một đôi mật nhũ nhẵn nhụi tiếp xúc bởi vì động tác của cô mà thẳng ra nhếch lên mũi nhọn màu hồng phấn yêu dmị.

Giống như dã báo tập trung vào con mồi, Lãnh Tiêu nhanh như chớp há miệng liền cắn nuốt một khỏa liễm tươi đẹp nụ hoa.

"A! tại sao anh..." Băng Nhi kinh hoàng được véo căng hai tay cũng làm cho mình bở trong lúc vô tình ôm chắc cổ của hắn.

Mãnh liệt rung động chăm chú bao khép lại cô, Băng Nhi chỉ cảm thấy đau như một trận sét đánh từ đầu vú bị hắn hàm hôn truyền đến toàn thân run rẩy cô hé mở miệng anh đào nhỏ không ngừng run rẩy cuối cùng khó nhịn kiêu ngâm lên tiếng.

"Thiếu gia đừng như vậy. Rất khó xử." Mắt thấy hai tay của hắn càng không ngừng chen chúc nắm bắt ngực của mình, lời lẽ nóng bỏng mồm to cắn nuốt cặp nhũ mềm mại chưa bao giờ bị người khác nhấm nháp qua Băng Nhi hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên giống như quả táo chín.

"Không dừng được ai kêu chỗ này của cô ngon miệng mê người như vậy" Đầu lưỡi trơn trượt giống như con rắn trêu chọc đầu vú của thiếu nữ, ôm lấy chung quanh đỏ ửng không ngừng liếm láp sau lại nằng nặng mút lấy đầu vú rắn chắc.

"Ngại" Khí lực toàn thân như là bị hắn hút sạch rồi cô hư thoát xụi lơ trong cánh tay hữu lực của hắn.

"Nhạy cảm như vậy a!" Cho đến hai du bạch đẫy đà tất cả đều bị hắn triệt để hưởng qua rồi Lãnh Tiêu lúc này mới tạm hoãn khiêu khích đối với cô, mắt đen sâu u đắc ý thưởng thức cô hơi nghiêng trên khuôn


Ads

Harry Potter
Harry Potter
Câu chuyện phần lớn diễn ra tại Trường Phù Thủy và Pháp sư Hogwarts, một ngôi trường pháp thuật, và tập trung vào cuộc chiến của Harry Potter chống lại một phù thủy hắc ám là Chúa tể Voldemort, người đã giết cha mẹ cậu trong tham vọng làm chủ thế giới phù thủy.
Powered by 15giay
Copyright © 2014, Minh Hằng
skyhome - sms valentine - loi chuc valentine hay nhat, Tin nhan chuc Valentine 2014