XtGem Forum catalog

Đèn led 


15giay.mobi

Đọc Truyện Online

Tuyển Chọn Tiểu Thuyết, Tình Cảm Hay Nhất

SMS chúc mừng năm mới 2014, Lời chúc năm mới 2014, Tin Nhắn Chúc Mừng Năm Mới 2014, SMS Chúc Tết 2014

Ads

Chọi Cá Online
Chọi Cá Online
Game 3D đẳng cấp chọi cá, hệ thống bang hội, mini game siêu hấp dẫn.
Chi tiết »
SMS Kute Chúc Tết 2014 + Lời Chúc Năm mới
2014 một năm mới sắp đến hãy giành cho những người thân yêu nhất bên cạnh mình những lời chúc đầy ý nghĩa.

Đem những lời Tiểu Lâm nói nói lại với anh, mà anh sau khi nghe xong, lại rất nghiêm túc, rất trịnh trọng hướng cô gật đầu cam kết, anh không phải là dạng đàn ông bộp chộp

Cô cảm động cực kỳ, nên không đem những lời Tiểu Lâm nói thành chuyện gì to tát cả

Hàng đêm cùng anh triền miên, khiến người ta trầm luân, sáng sớm mỗi ngày, khi cô làm xong bữa sáng cho anh rồi nhanh chóng đi làm

Hơn nữa gần đây không biết vì sao, mỗi sáng khi cô thức dậy đều cảm thấy buồn nôn, có cảm giác muốn ói, khi đó cô mới nhớ, kinh nguyệt của mình đã đến chậm một tuần rồi, mà mấy ngày nay, anh không hề có biện pháp tránh thai gì, mà cô cũng không uống thuốc tránh thai

Cô đã từng nghe mấy người phụ nữ có thai nói, họ mỗi buổi sáng thức dậy đều thấy buồn nôn, có cảm giác muốn ói, cô cho là mình mang thai, nhưng mà chưa biết có đúng hay không , cô lại không muốn nói cho anh , để anh có một bất ngờ nho nhỏ, cho nên cô nói dối anh lén đến phòng khám kiểm tra

Ba ngày sau mới có kết quả, nhưng cô hưng phấn đến mức buổi tối không thể ngủ được, đồng thời muốn giữ bí mật, khi anh hỏi cô đã cố nhịn không muốn tiết lộ bí mật với anh

Thật vất vả mới đến ngày nhận kết quả, cô không chờ được định đến sớm, mặc dù chưa có đến giờ nhận kết quả nhưng bác sĩ tốt bụng đưa kết quả cho cô

Chỉ là, kết quả không giống cô mong đợi

Cô không có thai, cô chỉ là do áp lực quá lớn, hơn nữa do mệt mỏi nên kinh nguyệt đến muộn

Có chút buồn bực trong lòng, cô an ủi mình, cô và anh còn trẻ, nên còn rất nhiều thời gian để sinh bảo bối, cô không nên nóng lòng như vậy, cảm giác đã tốt hơn nhiều, cô ngẩng đầu lên, chuẩn bị về nhà tiếp tục làm bánh ngọt

Nhưng cô không biết được, khi mình vừa ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một cảnh mà không muốn nhìn nhất

Cô nhìn thấy Đinh Chấn, ôm một người phụ nữ, đến phòng khám này

Cô ngây ngốc , hoàn toàn không thể tin

Ở đây là khoa phụ sản, bọn họ tới đây làm gì, mà anh lại vô cùng cẩn thận che chở cho người phụ nữ kia, không muốn người trên đường đụng vào cô ấy, chăm sóc như vậy, bảo vệ như vậy, chứng tỏ điều gì, cô sẽ không ngốc đến mức không hiểu

Cô gái kia mang thai, mà ba của đứa bé, chính là Đinh Chấn?

Lần trước Tiểu Lâm nói chuyện hoang đường, đột nhiên hiện lên trong đầu cô, khiến cho cô vô cùng khó chịu, giống như có gì đó nhọn đâm vào lòng cô, thật là đau, đau đến mức cô không thể hô hấp, nước mắt không nhịn được mà rơi xuống, một giọt một giọt nhanh chóng chảy xuống khuôn mặt đang tái nhợt

Cô chỉ là một người bình thường, loại chuyện cẩu huyết( nguyên văn nhá) sao lại xảy ra trên người cô? Cô sao có thể có chuyện buồn cười này?

Cô nghẹn họng chỉ có thể nhìn Đinh Chấn ôm cô gái kia lên xe, rồi sau đó rời đi, hoàn toàn không phát hiện ra cô, thật ra thì cô giống một pho tượng, ở phía đối diện bọn họ

Điền Mật nhi không biết mình đã đứng ở đó bao lâu, chân của cô cảm thấy tê cứng, cũng không còn sức, nhưng mà nước mắt cô không thể ngừng rơi được

Có người tốt bụng đưa cho cô khăn giấy lau, người xa lạ như vậy mà còn quan tâm đến cô, khiến cho nước mắt cô càng rơi nhiều hơn, cô làm sao lại như thế này chứ?

Lấy di động trong túi ra, cô nhấn số quen thuộc, sau khi vang lên mấy tiếng, đầu bên kia lập tức bắt máy

Cô còn chưa kịp nói gì, lại nghe được giọng nói của anh:" Tiểu Nhiên, chờ một chút, anh nghe điện thoại trước đã". Giọng nói anh trấn an cô ấy, khiến nước mắt cô càng rơi nhiều hơn

Tiểu Nhiên mà anh nói là em gái kế bên nhà

Tại sao em gái hàng xóm mang thai, anh lại theo cô ấy đến phòng khám gặp bác sĩ, mà không phải là bạn trai hoặc chồng của cô ấy đi cùng? Dẫn một người phụ nữ có thai đến phòng khám không phải chỉ có ba của đứa bé hay sao?

Hay là nói, thật ra thì Tiểu Nhiên không phải em gái hàng xóm, mà chính là người phụ nữ của anh? Thân phận em gái hàng xóm chỉ là để lừa cô mà thôi?

Mới vừa nhìn thoáng qua, Tiểu Nhiên nhỏ nhắn , yếu ớt, có dáng vẻ điềm đạm đáng yêu, làm cho người ta thấy đã là thích, đây chính là loại phụ nữ đàn ông phần lớn đều thích, cùng với một người mập như cô , dáng vẻ khôn đẹp thật đúng là khác biệt vô cùng

Vì vậy, đây là người mà Đinh Chấn thích?

Vì vậy, anh gần đây đối xử với cô giống như lời Tiểu Lâm nói, là do áy náy, xuất phát từ đền bù?

" Này, Mật nhi?". Giọng anh vang lên, dịu dàng gọi tên cô

Anh cũng không phải dùng giọng nói dịu dàng kêu cái người tên" Tiểu Nhiên " như vậy chứ? Cô không thể không suy đoán như vậy, hiện tại trong đầu cô, đều ngập tràn hình ảnh vừa rồi, khiến cô vô cùng đả kích

Cố đè xuống giọng nói nức nở, cô muốn mình tỉnh táo hỏi anh:" A Chấn, bây giờ anh đang ở đâu?"

Nhớ tới mình cũng không nói cho cô biết hôm nay cùng Tiểu Nhiên
Đến phòng khám thai, hơn nữa sau khi anh đưa Tiểu Nhiên về nhà sẽ lập tức đến nhà xuất bản, cho nên Đinh Chấn không nghĩ ngợi nhanh chóng trả lời:" Anh đang ở nhà xuất bản, có chuyện gì sao?"

" Không sao, hẹn gặp lại". Cô chậm rãi cúp điện thoại, trong miệng lại không nhịn được bật ra tiếng nức nở nghẹn ngào

Anh, lại gạt cô, còn dối gạt cô

Cô thật ngốc, ngốc đến mức mong đợi anh nói thật với cô
Run rẩy ấn một số điện thoại khác, ngay khi đầu dây bên kia bắt máy cô không nhịn được nói:" Tiểu Tuệ, cứu tớ, cứu tớ với". Tới cứu cô với, cô sắp không chịu được nữa rồi

Không sợ mất mặt mũi gì hết cô ở ngay bên đường, khóc nức nở, nước mắt không nhịn xuống được nữa cứ thế mà rơi ra

" Cho nên cậu khóc, cầu cứu tớ, mà không phải tiến lên hung hăng cho người đàn ông bắt cá hai tay và con hồ ly tinh kia mấy cái bạt tay? Điền Mật, sao cậu lại không có tiền đồ như vậy?". Văn Thanh Tuệ nghe xong, không nhịn được hung hăng chất vấn bạn tốt

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn, còn đang khóc, khiến cho người ta không thể nào nhịn được

Chỉ là, Văn Thanh Tuệ bị cô dọa cho sợ hãi,, vừa nghe điện thoại của cô, liền nghe thấy một câu" Van cầu cậu, cứu tới với". Nghe cậu này, dù trái tim cô có khỏe mạnh đến mấy cũng run lên, sợ đến xanh mặt, tim muốn bệnh

Vội vội vàng vàng chạy tới, chỉ thấy bạn tốt của mình, không hề giữ hình tượng trong mắt người khác chút nào, đứng ở bên đường khóc vô cùng thê thảm ,,đáng thương, vốn là cho rằng bạn tốt bị sao, mang Mật nhi đến chỗ chị họ ở, hỏi rõ ràng , mới biết chuyện khiến cô muốn tức điên lên này

Hay cho Đinh Chấn, năm ấy đã hại Mật nhi bị tai nạn xe cộ, không ngờ lần này lại hại Mật nhi đau lòng như vậy, hơn nữa còn dám bắt cá hai tay, thậm chí còn có con với người phụ nữ khác

" Tớ muốn giết chết Thuộc Chí Dương! Nếu không phải tại anh ta đồng lõa, Mật nhi sẽ không gặp lại Đinh Chấn vô sỉ, Mật nhi cũng không phải đau lòng như vậy!". Văn Thanh Tuệ giận đến mức hai hàng lông mày chau lại, chỉ muốn nhào tới phòng làm việc của chồng, đem anh bóp chết cho hả giận

" Tiểu Tuệ, em từ từ đã, trước làm rõ ràng, có hiểu lầm gì không". Mạc Giải Ngữ có chút bất đắc dĩ kéo ống tay áo em họ,s au đó nhìn về phía người im lặng Điền Mật nhi" Mật nhi, em tin tưởng Đinh Chấn sao?". Cô đầu tiên sững sờ nhìn Mạc Giải Ngữ, cô tin tưởng sao? Còn có thể tin tưởng sao?

Cô rất muốn tin tưởng, nhưng cô đã nhìn thấy anh cùng với một người phụ nữ khác đi ra từ khoa phụ sản, hơn nữa anh còn nói dối lừa cô, khiến cô không thể tin nổi, cũng không thể tin được nữa!

Nghĩ đến người đàn ông mà mình yêu thương, nước mắt mới ngừng rơi, lại một lần nữa rơi xuống

" Đáng ghét! Mật Nhi cậu không cần khóc, tớ sẽ thay cậu lấy lại công bằng, tớ còn tưởng rằng Đinh Chấn thật lòng với cậu, ít nhất , chuyện năm đó cũng đủ khiến anh ta đối xử tốt với cậu, nhưng không ngờ,"

" Đợi chút, cậu vừa mới nói, năm đó là chuyện gì?". Có gì đó ở bên trong, Điền Mật nhi nghe được lời nói của bạn tốt, có gì đó không đúng

Văn Thanh Tuệ vẻ mặt quái dị đi đến trước mặt cô:" Anh ta không nói cho cậu sao? Nếu như không phải năm đó anh ta gây ra chuyện đau lòng, khiến cậu bị tai nạn xe cộ, cậu sẽ không bị thương đến mức phải đi Mỹ trị liệu". Tin tức này khiến cô chấn động

" Anh ấy cho là, năm đó tớ bị tai nạn, đều là do lỗi của anh ấy, là như vậy phải không, Tiểu Tuệ?". Cô mù mờ hỏi bạn tốt,, nếu như anh thật sự là vì lý do này, mà muốn sống cùng cô, thì cô phải làm sao bây giờ?

" chẳng lẽ không phải sao?". Văn Thanh Tuệ chần chờ một chút rồi nói, luôn cảm giác mình giống như là nói sai cái gì

Thì ra là như vậy, là vì muốn chuộc tội!

Tại sao anh đột nhiên muốn sống cùng với cô, lại còn không cảm thấy một người vừa bình thường vừa mập như cô lại xứng với anh?

Thì ra là thế, cô cuối cùng cũng biết lý do.

Điền Mật nhi khẽ cười một tiếng

Thì ra là thế, mấy ngày nay, thật sự chỉ là một giấc mơ

Giấc mơ hôm nay, cô cũng nên tỉnh lại

" Mật... Mật nhi, cậu làm sao vậy?". Thấy bạn tốt bất ngờ cười lên, tuy cười nhưng nước mắt vẫn rơi, khiến Văn Thanh Tuệ nhăn mày, nhanh chóng nghĩ muốn tiến lên ôm lấy bạn tốt.
Mạc Giải Ngữ ngăn cô lại:" Tiểu Tuệ chúng ta ra ngoài trước, để Mật nhi im lặng một lát". Có chuyện như vậy, làm sao có ai tỉnh táo được ?

Điền Mật nhi không biết hai người họ lúc nào thì ra ngoài, cô chỉ có thể vừa cười, vừa khóc, thương cho chính bản thân mình

Điện thoại cô vang lên, cô lấy di động ra xem, đó là Đinh Chấn gọi đến

Anh rốt cuộc cũng gọi điện thoại đến, (Truyện được sao chép từ website: 15giay.mobi) nhưng mà, anh sẽ nói gì? Hôm nay cô đã biết hết mọi chuyện, anh còn muốn nói gì?

Tiếp tục nói dối, tiếp tục lừa dối cô để chuộc lỗi? Hay là nói ra sự thật cho cô biết, thật ra thì anh yêu người phụ nữ khác, mấy ngày qua anh đối tốt với cô là muốn chuộc lỗi 

Mặc kệ là sao, cô không muốn nghe

Cô tắt điện thoại, sau đó giống con đa điểu, đem lấy chính mình co rúc ở trên giường, giống như như vậy có thể bảo vệ mình, giống như sẽ không còn ai đến tổn thương cô được nữa


Đinh Chấn vô cùng sợ hãi

Bởi vì cô đột nhiên cúp máy, lại tắt điện thoại của anh, khiến anh đứng ngồi không yên, nhanh chóng đưa Tiểu Nhiên về nhà, sau đó nhanh chóng đến cửa hàng bánh ngọt. Nhưng khi đến tiệm bánh, mấy người sinh viên làm thêm đều nói hôm nay cô muốn ở nhà nghỉ ngơi,khi anh chạy về nhà cũng không thấy bóng dáng của cô?

Gọi điện thoại cho cô thì điện thoại đã tắt máy, giống như cô không muốn cho ai tìm được, khiến anh luống cuống

Bất đắc dĩ, anh mới gọi điện thoại cho Văn Thanh Tuệ, ai biết được Văn Thanh Tuệ vừa nghe anh gọi, liền tuôn là một đống lời quở trách sau đó hung hăng cúp điện thoại

Lời của cô ấy vừa nhanh lại vừa dài nhưng anh vẫn có thể nghe ra được trọng điểm

Bắt cá hai tay?

Người phụ nữ khác?

Còn có đứa bé?

Anh rất nhanh biết chuyện gì đang xảy ra

Anh bị cô hiểu lầm, mà còn là một hiểu lầm vô cùng trầm trọng, anh làm sao có thể là ba đứa bé trong bụng Tiểu Nhiên được?

Không sợ bị Văn Thanh Tuệ chửi một lần nữa, anh nhanh chóng gọi lại cho cô ấy, nhưng mà, anh chưa kịp đem lời giải thích nói ra, Văn Thanh Tuệ đã nhanh chóng cúp điện thoại của anh, anh gọi lần nữa ,nhưng mà Văn Thanh Tuệ không thèm nghe máy mà trực tiếp cúp luôn

Anh gọi cho Thuộc Chí Dương, nhưng mà Thuộc Chí Dương cũng không biết xảy ra chuyện gì, hoàn toàn không thể giúp được gì

Không tìm được vị trí của cô, khiến người luôn khôn khéo tỉnh táo như anh không thể tiếp tục tỉnh táo được nữa, anh không để ý đến mình sẽ bị mắng, trực tiếp đến nơi làm việc của Văn Thanh Tuệ , hỏi cô đang ở đâu, nhưng Văn Thanh Tuệ cũng không chịu nói, buổi tối anh đến nhà , cùng Thuộc Chí Dương hai người cùng hỏi 

Anh phải tìm được cô, phải giải thích rõ ràng với cô, đây chỉ là hiểu lầm


Văn Thanh Tuệ rất cố chấp, kiên trì không chịu nói, thậm chí còn uy hiếp Thuộc Chí Dương không cho anh vào nhà, nếu không Thuộc CHí Dương sẽ bị cô đuổi ra khỏi nhà 
Chuyện bất đắc dĩ như vậy, Thuộc Chí Dương chỉ có thể nói anh đến nhà chị họ của Văn Thanh Tuệ thử xem Mật nhi có ở đó không


Anh dựa vào địa chỉ, đi đến một nơi có một chút đặc sắc phòng tiểu dương, nhấn chuông cửa, anh bị tiếng chuông cửa làm cho hơi sợ hãi, nhưng anh vẫn đứng đấy chờ chủ nhà ra mở cửa

Đó là một cô gái thanh tú, trên người cô ấy khiến cho người ta có cảm giác thoải mái bất ngờ, đối với người cô gái này anh trực tiếp hỏi về Mật nhi

Không thể ngờ rằng, cô gái này trực tiếp trả lời anh:" Mật nhi hiện tại đang ở lầu hai nhà tôi, xin hỏi ,anh chính là ĐinhChấn sao?"

" Là tôi". Cô gái quan sát anh một lúc lâu mới hỏi:" Anh thật sự bắt cá hai tay, còn có đứa bé với người phụ nữ khác sao?". Trong giọng nói của cô ấy không hề chất vất anh mà chỉ là tự nhiên hỏi những nghi hoặc

" không có, tất cả đều là hiểu lầm, để cho tôi gặp Mật nhi, để tôi có thể nói rõ với cô ấy". Cô gái lắc đầu một cái:" Tôi nghĩ, bây giờ Mật nhi không muốn gặp anh, bởi vì Mật nhi không tin anh". Đinh Chấn trợn tròn mắt, lo lắng từ từ chuyển sang tức giận:" Cô ấy nói cô ấy không tin tôi?". Mật nhi, lại không tin tưởng anh?

" Đúng vậy"

" Không được, tôi phải gặp cô ấy, mời cô tránh ra". Nhịn xuống cảm giác muốn mắng cô, anh hết sức đè nén cơn giận của mình, ở trước mặt người khác anh luôn giữ vững hình tượng ôn hòa, nhưng vì giận cô nên anh đã không kiềm chế được mà giận giữ

" Anh bây giờ, cũng không thích hợp đi gặp Mật nhi". Mạc Giải Ngữ cũng thấy trên người anh bắt đầu tức giận, cô kiên quyết không để cho hai người họ gặp mặt bây giờ

" Trước khi anh bình tĩnh lại, thì không nên gặp mặt tốt hơn, nếu bây giờ cãi nhau chỉ làm Mật nhi thêm tổn thương, anh cũng biết, hai người có hiểu lầm lớn như vậy, là do hai người chưa thẳng thắn với nhau. Nếu như anh đem mọi chuyện nói cho cô ấy biết, có lẽ hiểu lầm này cũng không xảy ra, còn nữa anh phải biết một chuyện, Mật nhi cho rằng anh là vì chuộc lỗi, nên mới tốt với cô ấy, tôi nghĩ, trước hết anh nên giải thích rõ ràng mọi chuyện với cô ấy". Lời nói của Mạc Giải Ngữ giống như một mũi tên xuyên vào trái tim anh

Anh làm sao có thể vì chuộc lỗi, mà phải sống cùng nhau?

Tại sao, Mật nhi lại có ý nghĩa nàu? Chẳng lẽ là do anh biểu đạt chưa đủ, cho nên mới khiến cô hiểu lầm?

Trên mặt anh ngây ngốc, khiến cho Giải Ngữ rất đồng tình, nhưng mà bọn họ đều cần có chút thời gian riêng tư để bình tĩnh lại

Cô đóng cửa lại, đem Đinh Chấn nhốt ở ngoài của, rồi sau đó đi vào nhà

Đinh Chấn không hề rời đi, anh vẫn đứng ở bên ngoài

Anh biết, cô đã biết anh tới, có lẽ đang núp ở phía sau rèm cửa sổ, lén nhìn anh đi

Anh biết rất rõ, nếu như bây giờ anh đi, Mật nhi sẽ ở nơi này đi mất, khiến cho anh một lần nữa không tìm thấy cô, thâm chí cô có thể sẽ về Mỹ

Anh không thể cho cô có cơ hội chạy trốn anh lần nữa, anh đã nói, đời này anh sẽ không buông tay, chết cũng không buông!

Nếu như cô kiên trì không gặp anh, như vậy thì anh cứ đứng đây, đến khi nào cô đồng ý gặp anh, nghe anh giải thích mới thôi

Đến tận bây giờ, anh vẫn không hiểu, tại sao cô lại không tin tưởng anh, lại cho rằng anh muốn chuộc lỗi mới sống cùng cô

Anh phải khiến cho cô biết, anh là thật lòng, thật lòng yêu cô

Đúng như vậy, lần này cô mất tích, khiến anh vô cùng luống cuống thiếu chút nữa muốn nổi điên lên, vì cô, anh lần đầu tiên không đi làm ở nhàn xuất bản, vì cô, anh không cách nào đeo lên mặt nạ của mình, dùng vẻ mặt chân thật nhất, đối mặt với một cô gái xa lạ, vì cô, anh cảm thấy đau khổ, đau khổ nhất là do cô đã nói cô không tin anh

Nếu như đây không phải là yêu, anh cũng không thể giải thích đây là cái gì

Anh đoán không sai, Mật Nhi chính xác là núp sau rèm cửa sổ, len lén nhìn anh, vẫn giống như năm đó, cô vẫn len lén núp ở phía sau kệ sách, nhìn lén anh đọc sách ôn tập, nhưng lần này, ngoại trừ ái mộ ra, còn có đau khổ nhiều hơn

Nhìn anh nước mắt cô lại chảy ra, cô không hiểu, không hiểu sao anh còn đứng đó, tại sao lại như một gã khờ đứng ở ngoài cửa, bây giờ đã là ba giờ rồi, cũng không đi lại, chỉ đứng yên ở đó như tượng đá

Anh rốt cuộc muốn làm gì?

Chẳng lẽ ,anh còn muốn tổn thương cô hơn nữa?

Cô không thể không nghĩ như vậy, nhưng anh vẫn đứng đây, khiến cô vô cùng khó xử

Cô tự nói với bản thân, không được mềm lòng, nhưng nhìn anh như vậy, cô lại không thể không lo lắng cho anh, anh có thể chịu đựng được hay không?

Cô biết, nếu một ngày cô không ra gặp anh, anh cũng sẽ không đi, anh chính là một người đàn ông như vậy

Nhưng, cô nên gặp anh sao? Cô không thể coi như không có chuyện gì xảy ra, cũng không thể dùng vẻ mặt trước đây mà đối mặt với anh

Cô tuyệt đối không muốn, chỉ cần nghĩ như vậy cô lập tức bác bỏ

Cô chỉ đứng từ xa nhìn anh, mới như vậy mà nước mắt cô đã tuôn không ngừng, nếu như cô trực tiếp đối mặt với anh vậy sẽ như thế nào?


Cô thật không ngờ, có lẽ cô nên nghe lời Giải Ngữ nói, (Truyện được sao chép từ website: 15giay.mobi) chỉ có thể đợi mình tỉnh táo lại, sau đó mới có thể đối mặt với anh

Như mà, cô thật sự có thể tỉnh táo lại sao?

Đối mặt với người mình yêu, cô có thể không?

Nhìn qua khung cửa sổ, hai mắt cô đẫm lệ nhìn về phía trước, đó là người đàn ông mà cô yêu thương, cô không biết nên phải làm thế nào mới phải

Đinh Chấn đã đứng ở đó một ngày một đêm, nếu như không phải Mạc Giải Ngữ tiếp nước uống và thức ăn, cô hoài nghi liệu anh sẽ không ăn không ngủ, không nghỉ ngơi đến khi cô đồng ý gặp mặt hay không, hoặc là anh sẽ không trụ được

Cắn chặt môi, cô nhìn người đàn ông rõ ràng là có chút tái nhợt, anh rất muốn gặp cô, muốn giải thích tất cả với cô, nhưng cô còn rất e ngại không muốn đối mặt với anh

Nhưng mà, lòng của cô, đã bắt đầu mềm rồi

Mặc kệ anh là vì chuộc lỗi hay là cái gì, ít nhất khi cô ở bên anh cũng rất vui vẻ, rất hạnh phúc

Cho nên, như vậy là đủ rồi

Cô tự nói với mình như vậy

Hôm nay, anh gặp gỡ người mình yêu đích thực, cùng cô gái kia có đứa bé, cô cũng nên rút lui, có thể thành tâm chúc phúc cho họ, sau đó rời đi mới đúng

Chẳng qua là khi cô nghĩ đến những hình ảnh đó, lòng của cô vô cùng chua xót, cô sợ lời chúc phúc còn chưa nói ra khỏi miệng, nước mắt đã rơi xuống trước rồi

Có lẽ, nói tù biệt và chúc phúc qua điện thoại có lẽ sẽ dễ dàng hơn

Vì vậy cô cầm điện thoại di động lên, nhấn con số quen thuộc, chờ anh bắt máy'

Từ vị trí này, cô có thể thấy anh lấy điện ra, thấy cô điện thoại đến, anh lập tức bắt máy, anh chỉ nghe mà không lên tiếng

" Là em". Cô là người lên tiếng trước, dù sao điện thoại cũng là cô gọi đến, cho nên việc lên tiếng trước cũng là việc nên làm

" Ừm, anh biết". Anh nói:" Chúng ra có thể gặp mặt để nói chuyện với nhau được không?". Giọng nói của của anh trở nên khàn khàn, cũng là đè nén, giống như anh có rất nhiều điều muốn nói cùng cô

" Không, em không muốn gặp mặt anh". Cô lại cự tuyệt anh, chỉ vì cô khôn cách nào đối mặt với anh:" Em lần này gọi điện đến là muốn nói cho anh biết, anh không cần đợi nữa, như vậy sẽ khiến cho cô gái kia không vui, không phải cô ấy đang mang thai sao?". Cô đèn nén âm thanh nức nỏ nghẹn ngào, muốn mình có thể nói hết cùng anh

" Anh chỉ muốn gặp em".anh nói lần nữa, giọng nói như đang cố đè nén, nhưng lần này anh đã nói to hơn một chút

" Anh là ba đứa bé, tại sao lại,..."

" Đứa bé kia không phải là của anh". Đinh Chấn chặt đứt lời nói của cô, anh không nhịn được nữa , trong giọng nói không thể che giấu tức giận cùng khổ sở:" Điền Mật , sao em không làm rõ chân tướng sự việc trước mà cứ như vậy kết tội anh? Chẳng lẽ em chưa bao giờ nghĩ rằng, em hiểu lầm anh?"

Anh như vậy, cô chưa bao giờ thấy qua, cô dừng lại một lúc, sau đó thấp giọng nói:" Em... Em thấy anh cùng cô gái kia đến khoa phụ sản...."

" Anh chỉ là đi theo cô ấy một lần thôi, một lần này, là bởi vì chị gái của cô ấy không có thời gian, cho nên anh mới đi cùng cô ấy, Điền Mật. Em chờ anh, anh bây giờ gọi điện thoại cho cô ấy, nói cô ấy giải thích rõ ràng với em!". Anh mất đi khống chế nói to lên, trước giờ anh chưa bao giờ to tiếng với cô

Cô ngây ngốc, cô lại ép anh to tiếng với mình

Đinh Chấn là người rất biết che giấu cảm xúc của bản thân, chuyện này cô đều biết, nhưng mà , bây giờ cô lại ép anh trở nên như vậy

Cô bắt đầu hoài nghi, mình có thật như lời anh nói, trách lầm anh?

Điện thoại đột nhiên báo hiệu âm thanh chờ, cô thấy anh đang ấn một số điệ thoại, giống như anh nói, anh muốn gọi điện thoại cho cô gái kia, muốn giải thích mọi chuyện với cô

Nhịp tim của cô không khỏi tăng nhanh, điện thoai bên kia truyền đến giọng nói của một cô gái, anh mở chức năng cuộc gọi nhóm, để cho cô có thể nghe được cuộc nói chuyện của anh và cô gái kia

" Aloo, chị dâu Mật nhi ạ?". Giọng nói ngọt ngào, vang lên:" Xin chào, em là Tiểu Nhiên là em gái hàng xóm của Đinh Chấn, em nghe anh Đinh nói, hình như chị hiểu lầm bọn em, cho nên em muốn nói rõ cho chị biết, em với anh Đinh tuyệt đối không có tình yêu nam nữ, đứa bé trong bụng em tuyệt đối không phải của anh Đinh, thật đó, xin chị tin tưởng chúng em!"

Nghe giọng nói của cô ấy ngày càng kích dộng, Điền Mật nhi không khỏi nói:" Em không cần kích động, bây giờ em không phải có một mình, phải cẩn thận một chút."


" Được, được, được, chị dâu Mật nhi, em bình tĩnh, xin chị đừng hiểu lầm, lần này là do mẹ nuôi và chị gái em quan tâm quá mức, mọi người không yên tâm em đến phòng khám một mình, nên mới nói anh Đinh đi theo em, em không ngờ sẽ làm chị hiểu lầm như vậy, nếu em sớm biết như vậy,em sẽ không muốn anh Đinh đi cùng em!"

" Chị dâu Mật nhi, xin chị hãy tin tụi em, anh Đinh thật sự xem em là em gái, mà em luôn xem anh ấy là anh trai, chúng em thật sự không có chuyện gì, và đứa bé trong bụng em cũng vậy, chị phải tin tưởng tụ em, mẹ nuôi có thể làm chứng, nếu như anh Đinh thật sự dám bắt cá hai tay, mẹ nuôi nhất đinh đánh chết anh ấy, nên chị phải tin tụi em!". Giọng nói của cô ấy vô cùng thành khẩn, tuyệt đối không giống như đang nói láo, thật ra thì cũng có khả năng anh thông đồng với cô gái kia để lừa cô

Nhưng cô có cái gì đáng để anh tốn nhiều tâm tư như vậy chứ, muốn cho cô bé này dựng nên lời nói dối này? Cô không hề có gì cả, chỉ duy nhất có cửa hàng bánh ngọt, mà anh cũng góp phần mở, mà thân thể cô sớm đã thuộc về anh

Thì ra là, cô thật sự hiểu lầm anh, hiểu lầm anh bắt cá hai aty

" Hiện tại, em đã tin chưa?". Một giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên lần nữa, mà lúc cô đang ngẩn ngơ thì Tiểu Nhiên đã cúp điện thoại, bây giờ chỉ còn cô và anh

" Tại sao khi em gọi điện cho anh anh lại gạt em là anh đang ở nhà xuất bản? Rõ ràng là anh đang ở chung một chỗ với Tiểu Nhiên, không phải sao?". Nếu như không phải là câu nói dối của anh, cô cũng sẽ không hiểu lầm anh như vậy"

" Đó là bởi vì anh quên nói cho em, chuyện đi khám cùng Tiểu Nhiên, hoen nữa khi đó anh đã đưa Tiểu Nhiên về nhà, chuẩn bị đến nhà xuất bản rồi, cho nên anh nói cho em như vậy, chúng ta không có gì hết". Cô nắm chặt điện thoại, cô không còn nghi ngờ anh nữa, vì cô tin tưởng anh

Đúng vậy, đúng như lời anh nói, cô còn chưa làm rõ ràng mọi chuyện đã vội kết án anh, thậm chí còn không cho anh có cơ hội giải thích

" Đúng.... Thật xin lỗi...". Cô nói cà lăm, cô biết mình đã sai, biết mình hiểu lầm anh, cô không còn dũng khí để nói cùng anh nữa

" Em thật sự là có lỗi với anh, nhưng đây không phải là chuyện đầu tiên làm tổn thương anh". Anh chậm rãi nói, thậm chí anh muốn nói cho cô biết, trái tim anh bị thương

" Em... Em...". Cô luống cuống, nếu hiểu lầm anh không phải là chuyện quan trọng nhất, vậy thì cô không biết, mình còn làm chuyện gì tổn thương anh nữa đây?

" Mật nhi, em không tin tưởng anh, thậm chí còn cho rằng, anh là đang chuộc lỗi nên mới sống cùng em, anh nói đúng không?" anh trầm giọng nói, không khó phát hiện nỗi đau thương

" Em...". Cô hơi khựng lại, cô nhịn không được hỏi lại anh:" Chẳng lẽ không phải sao? Anh không phải cho rằng năm đó em bị tai nạn xe cộ là do anh, vì anh muốn bù đắp, cho nên mới sống cùng với em sao?"

" Điền Mật nhi, nói cho em biết, những lời này của em không chỉ làm tổn thương anh, còn bác bỏ những ngày qua, bác bỏ tình cảm mà anh dành cho em, chẳng lẽ anh không thể bởi vì yêu em, cho nên muốn sống cùng em sao? Ta không dám nói rằng để em xảy ra tai nạn xe năm đó không khiến anh hổ thẹn, nhưng anh không bao giờ vì áy náy mà cùng một cô gái không yêu thương sống cùng nhau". Lời của anh nói xong vừa nhanh lại vừa vội, hơn nữa trên mặt anh còn hiện lên tức giận

Anh tức giận, không có ai bị người mình yêu chất vấn như vậy , lại còn có thể coi nhưkhông có chuyện gì , lại không bị ảnh hưởng?

" Em...". Trong lòng cô vô cùng mâu thuẫn

Một mặt cô vì lời nói của anh mà vui mừng, hưng phấn, anh nói là anh yêu cô, nên mới chung sống với cô mà không phải vì áy này hay muốn bù đắp, mặt khác cơn giận của anh cũng khiến cô e sợ

Anh rất ít khi lộ ra bản chất thật sự , anh vẫn luôn biểu hiện là một người ôn hòa, những thứ này cô đều biết, chỉ là bây giờ cô có thể cảm nhận cơn giận của anh, hơn nữa anh lại không đứng trước mặt cô

Cho nên, anh thật sự tức giận

" Về nhà, chúng ta cùng nhau từ từ nói chuyện, em không thể nói không". Đầu dây bên kia anh nói, giọng nói vô cùng cứng rắn không cho phép cô cự tuyệt

Mà cô, bởi vì vui mừng kích động, không dám cũng không muốn phản kháng, ngoan ngoãn theo anh về nhà

Anh cùng với cô,cùng về nhà

Khẽ cắn môi, Mật Nhi khiếp sợ nhìn về phía người đàn ông làm mặt lạnh kia, từ lúc lên xe, anh hướng tài xế tắc xi nói địa chỉ sau đó cũng không nói một câu gì với cô nữa

Cô rất muốn mở miệng nói xin lỗi, mặc dù cô biết lời xin lỗi nói bây giờ với anh, cũng không có tác dụng gì,nhưng mà, dù sao thì cô cũng hiểu lầm anh, lỗi là do cô, vì vậy cô cần nói lời xin lỗi

Vậy mà, cái người đang tức giận kia, khiến cô run như cầy sấy, cái miệng nhỏ nhắn hết mím lại sau đó lại mở ra, nhưng nữa chữ cô cũng không nói ra được

Không khí trong xe quá mức ngột ngạt, khiến tài xế tắc xi đang chuyên tâm lái xe cũng cảm thấy vẻ mặt lạnh như băng của vị hành khách, nên nhanh chóng đạp chân ga, bằng một tốc độ nhanh nhất, đến địa chỉ nhà mà người đàn ông nói, cũng không dám đi đường vòng

Một đoạn đường không ngắn, nhưng tài xế đi rất nhanh liền đến nơi

Trả tiền, Đinh Chấn cũng không hề nói một câu, mà nhanh chóng đi vào thang máy, lấy chìa khóa mở cửa, rồi sau đó chờ người đang đi từ từ vào

Từ từ đi vào cửa, cô như đứa bé đang đứng trước cửa chuẩn bị nhận phạt, con mắt long lanh đáng thương nhìn anh, chờ anh nói

Rõ ràng người bị hiểu lầm là anh, nhưng cô lại bày ra bộ dạng cô mới là người bị hại, Đinh Chấn nghĩ, nhưng trong lòng anh lại phát hiện nhìn bộ dạng của cô lửa giận và bao uất ức cả anh nhanh chóng bị dập tắt

Đáng ghét! Anh khẽ chửi bản thân, chính mình không thể tin được là anh không muốn nổi giận với cô, nhìn đôi mắt long lanh đáng thương, bên trong lòng anh lại tràn ngập áy náy

Nhớ lại lời nói của Mạc Giải Ngữ, bỗng nhiên vang lên, như đang nhắc nhở anh, bọn họ rơi vào tình trạng này, chính anh cũng có một phần trách nhiệm

Nếu như anh sớm một chút,,đem chuyện hiểu lầm năm đó cô thích Vu Thiếu Dịch nói cho cô biết, có lẽ cô sẽ không cho rằng anh là vì muốn đền bù nêm mới sống cùng cô

Mạc Giải Ngữ nói không có sai, thiếu sót nhất của anh với cô chính là thẳng thắn

Hơn nữa khi hai người ở chung một chỗ, anh cho rằng cô sẽ hiểu được tình cảm của anh, cho nên mới không nói rõ ra rằng anh yêu cô, anh lại quên mất cô sẽ vì chuyện trước kia mà sẽ nghi ngờ anh không yêu cô

Bất đắc dĩ thở dài, anh phát hiện ra mình hoàn toàn nói thay cô mọi tội lỗi đều do anh cả, mà cô lại không hề có chút lỗi nào, anh quay lưng lại, lấy tay che mặt mình, không muốn cô nhìn thấy, biểu hiện trên mặt anh lúc này

Cử động vô tình kia của anh lại khiến cô hiểu lầm, cho là anh quay lưng lại vì không muốn nhìn thấy cô, cô không nhịn được mà rưng rưng, cô không nghĩ ngợi lập tức xông lên, ôm thật chặt anh, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở sau lưng anh nghẹn ngào cầu khẩn:" Van cầu anh đừng như vậy, đừng không để ý đến em, em cũng sẽ không bao giờ hiểu lầm anh........". Anh ngẩn người, trong tíc tắc không thể hiểu lời cô nói là sao

Sau đó, anh hiểu được, bởi vì anh lạnh nhạt, hù dọa cô cho nên cô mới đến ôm anh

Cái ôm này vô cùng khó mới có, thường ngày cô hay xấu hổ, ít khi chủ động ôm anh, đa số đều là anh chủ động, hoặc là nửa lừa gạt cô mới khiến cô chủ động ôm anh

Cô không biết rõ trong lòng anh suy nghĩ gì, chỉ thấy anh chưa có quay người lại, lại không trả lời mình, hình như còn không cử động, cô hơi luống cuống, dùng hết sức ôm anh, nước mắt lại rơi xuống, không hề suy nghĩ gì mà nói:" không muốn anh không để ý đến em, van cầu anh........ Anh muốn em làm gì, em cũng làm, chỉ cần anh đừng không quan tâm em..........."

Nghe vậy, anh xoay người, nhìn khuôn mặt nhỏ bé loang lổ nước mắt

Lòng, bởi vì nước mắt của cô, mà mềm hơn rồi


Cho dù là chuyện bị cô lạnh nhạt, cho dù cơn giận có lớn đến đâu, chỉ cần nước mắt của cô, tất cả đều bị dập tắt

Chỉ là, anh không cam lòng mình bị cô hiểu lầm như vậy, anh muốn dạy dỗ cô một chút để cho cô nhớ chuyện này và không bao giờ tái phạm nữa

" Mật nhi, em nhớ lời này, anh muốn em làm gì, em cũng có thể làm hả?" anh để cho cô phải nhớ chuyện này!

Mà bây giờ, anh cần nghỉ ngơi, chờ khi anh nghỉ ngơi xong, anh sẽ đem hết sức lực muốn cô thực hiện lời hứa của mình



Còn chưa thức giấc, một âm thanh tim đập nhẹ nhàng vang lên bên tai cô

Cô từ từ mở mắt, nhìn người đàn ông đang ngủ say bên cạnh mình, anh còn chưa dậy, một này một đêm đứng như vậy khiến anh mất rất nhiều sức, hốc mắt màu đen trên gương mặt trắng của anh càng thêm nổi bật

Cô có chút đau lòng, đưa tay muốn vuốt mắt anh:" thật xin lỗi, em về sau sẽ không bao giờ nghi ngờ anh, còn nữa, em yêu anh, A Chấn, em thật sự rất yêu anh". Cô nhỏ giọng nói, bày tỏ tình cảm của mình với anh, khi đối mặt với anh cô không có dũng khí để nói ra, chỉ có lúc khi anh ngủ, khi ấy cô mới có một chút dũng khí nho nhỏ để mở miệng 

Cô nở một nụ cười ngọt ngào hoàn toàn không có phát hiện, khi cô nói lời yêu thì tim người đàn ông bên cạnh đột nhiên gia tốc, cho đến khi tay cô bị nắm, cô mới kinh ngạc nhìn anh mở mắt, nhìn ánh mắt trong trẻo, một chút buồn ngủ cũng không có, cô mới phát hiện, lúc nãy anh giả bộ ngủ

Vừa nghĩ tới lời của mình nói ra bị anh nghe được, mặt của cô nhanh chóng ửng đỏ, vừa xấu hổ, vừa lúng túng rũ mắt xuống, không dám nhìn về phía anh

Rốt cuộc cũng được nghe chính miệng cô nói ra lời yêu thương với mình, anh làm sao có thể để cô như vậy:" Mật nhi, nói lại lần nữa". Ngón tay dài nâng gương mặt cô lên, muốn cô nhìn vào mắt anh, nhìn vào anh:" Lại một lần nữa". Mặt của cô, càng nóng, hơn nữa không chỉ có mặt của cô mà cả thân thể cô cũng nhiễm hồng, nhìn là thấy vô cùng ngon miệng, da mặt cô thật mỏng, (Truyện được sao chép từ website: 15giay.mobi) anh buồn cười nhìn cô

" Mật nhi, em không phải cho rằng, sau chuyện lần này em nợ anh sao?" anh biết rõ tính tình của cô, chỉ là cô phạm lỗi, cô sẽ hết sức bù đắp lại, và sẽ không phản kháng


Anh vừa nói khiến cô dâng lên áy náy, khẽ cắn cắn môi, ngước mắt lên nhìn, anh không mang vẻ mặt lạnh lùng như ngày hôm qua mà nhìn cô nữa


Thật may là, mặc dù trên khuôn mặt anh không giống thường ngày nhẹ nhàng mà có thêm một chút xấu xa, nhưng ít nhất không phải là vẻ mặt lạnh lùng khiến cô run như cầy sấy ( nguyên văn a ~)

" A Chấn...". Cô từ từ mở miệng, cô trộm nhìn ahnh một cái, con mắt lại rũ xuống:" Thật xin lỗi, về sau em sẽ không bao giờ nghi ngờ anh nữa". Câu nói này vô cùng dễ nói, cho nên anh rất nhanh phản bác lại

" Không nghi ngờ nữa hả?" ngón tay dài nâng lên khuôn mặt đang cúi thấp, anh hỏi:" tin tưởng anh không phải vì đền bù hay chuộc lỗi, mà sống cùng với em sao?"

" ừm.". Cô chỉ không nghi ngờ anh bắt cá hai tay thôi, còn về chuyện này, nói thật ra là cô vẫn chưa tin, không phải không có lòng tin với anh, mà là đối với chính bản thân mình

" Vẫn chưa tin anh sao?". Giọng của anh, bỗng chốc lạnh đi mấy phần

Cô kinh hoàng mở mắt, nhìn cánh tay anh, rất sợ anh sẽ hất tay cô ra:" em..... Đó là bởi vì em không có lòng tin, bởi vì năm đó anh rõ ràng nói với em , anh không thích em, em vẫn luôn luôn thắc mắc, tại sao lần này em trở về, mọi chuyện lại không giống nhau, cho nên em mới nghĩ như vây,.......". Cô nhỏ giọng nói ra những lý do vẫn luôn làm cô lo lắng, rất chờ mong anh sẽ cho cô một câu trả lời chắc chắn

Thì ra đúng như lời Mạc Giải Ngữ nói, không đủ thẳng thắn sẽ chỉ làm cho họ có thêm nhiều hiểu lầm, cùng trở ngại, mà một khi có hiểu lầm sẽ nhanh chóng nảy sinh ra nhiều chuyện, và mọi chuyện có thể sẽ trở nên lớn hơn, thậm chí sẽ bùng phát mạnh mẽ

" Mật nhi, là năm đó anh hiểu lầm em, cho rằng người em thích là Vu Thiếu Dịch". Từ từ giải thích cho cô hiểu mọi chuyện hiểu lầm năm đó

" anh thấy em đưa thư tình cho cậu ấy, cho nên anh hiểu lầm". Cô cũng nhớ chuyện mình đưa thư giùm học tỷ cho Vu Thiếu Dịch:" Thư tình không phải là của em, là học tỷ......"". Cô chỉ bị ép buộc đưa cho Vu Thiếu Dịch

" Anh biết rồi". Ngay hôm sau, Vu Thiếu Dịch đã nói rõ cho anh biết

" Nhưng lúc đó, em hỏi anh có thích hay không. Là hỏi anh Vu Thiếu Dịch có thích em không, nên anh mới trả lời em "không thích", đó là đáp án của Vu Thiếu Dịch không phải là của anh"

Mật nhi áy náy muốn hỏi" vậy đáp án của anh là sao?". Cô vừa mong đợi vừa khẩn trương hỏi

" Em nghĩ xem, đáp án lúc đó của anh là gì, hay muốn biết đáp án của anh bây giờ ?". Anh hỏi ngược lại cô, nhìn biểu hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn khiến anh có chút đau lòng

" Em..... Em muốn biết cả hai". Cô sợ sợ nhìn anh, không biết anh có thấy cô tham lam quá không

Đinh Chấn không hề cảm thấy cô có lòng tham , mà ngược lại anh muốn nói cho cô nghe:" Khi đó anh sẽ trả lời em" không biết"

" À?" cô ngây ngốc, nhìn anh không chớp mắt

Khẽ hôn một cái lên môi cô:" Bởi vì khi ấy anh chậm tiêu, anh chỉ cho rằng tình cảm của anh với em chỉ là tình cảm anh em, mà không phải là loại tình yêu nam nữ"

" Vậy sao anh lại.......".

" Mật nhi.....". Anh lại hôn cô, nụ hôn ngăn chặn vấn đề mà cô muốn hỏi
" nhưng sau khi mất đi em, anh mới biết rằng, anh thích em, Mật nhi, nhưng cái này cũng không phải là đáp án của anh"

Nghe được anh nói anh thích cô, trong lòng cô vô cùng kích động, giống như có thật nhiều con bươm bướm đang bay lượn qua lại trong lòng cô, nhưng anh nói" thích",nhưng đó không phải là đáp án, cô chần chờ, không biết có nên hỏi anh hay không

Thấy cô chần chừ, anh nhẹ nhàng hỏi:" Mật nhi, có phải em muốn biết đáp án bây giờ của anh không?"

Cô khẽ cắn môi:" Em có thể có lòng tham nhiều như vậy được sao?". Cô lo lắng hỏi ngược lại anh

" Em không đẹp, lại mập, hơn nữa trừ việc biết làm việc nhà, và làm bánh ngọt, em cái gì cũng không biết, trình độ học vấn lại không cao, em chỉ có tốt nghiệp trung học mà thôi, còn anh cái gì cũng tốt, tuổi còn trẻ đã làm tổng biên tập của một nhà xuất bản, trình độ học vấn lại cao, tiền đồ rộng mở, như vậy em có thể có lòng tham sao? Em xứng sao?"


Anh yên lặng nghe những lời trong lòng của cô, sau khi nghe xong, anh một chút tức giận cũng không có, thậm chí còn đau lòng ôm chặt cô:" Mật nhi, mặc kệ người khác nghĩ thế nào, đối với anh mà nói, em tốt đẹp vô cùng, ngược lại anh thấy mình không xứng với em, anh đối với chuyện làm việc nhà một chút cũng không biết, ngay cả việc cho quần áo vào máy giăt anh cũng làm hỏng, rửa chén, có thể làm tất cả chén vỡ hết, đừng nói đến chuyện quét nhà, hay hút bụi anh cũng chỉ có thể làm đại"

Trong lòng cô hơi hơi gật đầu, điểm này thì hồi học cấp 3, cô đã biết,

" Nhưng em lại không như vậy, anh làm phòng bẩn, mặc kệ là nhiều hay ít, em đều có thể dọn sạch sẽ,sắp xếp ngăn nắp, em còn có thể làm món bánh ngọt thật ngon, ,mà anh trừ việc làm ở nhà xuất bản, cái gì cũng không biết, Mật nhi, em nói cho anh biết, anh xứng với em sao?". Cô nghe xong liền sửng sốt một chút, bị anh nói như vậy, cô căn bản là xứng với anh, chuyện này không còn gì để nói

" Vậy thì, Mật nhi, em bây giờ muốn hỏi đáp án của anh là gì sao?"

Mở con mắt thật to, nhìn vào anh thật lâu, rồi sau đó, khuôn mặt nở nụ cười ngọt ngào, nụ cười rực rỡ trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn:" A Chấn, đáp án của anh bây giờ là gì?"

Anh không lập tức trả lời, mà hôn một nụ hôn lên trán của cô, anh hôn thật nhẹ nhàng, giống như trong mắt anh cô có bao nhiêu cao quý, bao nhiêu quan trọng, khiến cho cô tràn ngập trong hạnh phúc

" Mật nhi, đáp án bây giờ của anh là........". Anh cố ý dừng lại, hài lòng nhìn cô nín thở lắng nghe

" Là cái gì?" cô không đợi được mà hỏi


" Mật nhi, hình như em còn chưa nói hết cái gì, đúng không?". Anh cười nhàn nhạt, bộ dáng vừa vô tội, hiền lành, nhưng kỳ lạ là cô nhìn trong mắt ánh lóe lên tia sáng ác liệt


Cô nháy mắt mấy cái, nhớ lại lúc nãy mình trừ nói lời xin lỗi, còn phải nói với anh 3 chữ, hai gò má đỏ ửng, lúc nãy anh nhắm mắt cô còn có dũng khí nói với anh, bây giờ anh mở mắt nhìn cô, khiến cô làm sao mà mở miệng nói?

" Mật nhi, nói đi, anh chờ". Anh hiển nhiên rất thích nhìn dáng vẻ ngượng ngùng cùng khổ sở của cô:" Em nói xong, anh lập tức cho em biết đáp án, như thế nào?" như vậy mới công bằng, trao đổi đôi bên cùng có lợi

Hít một hơi thật sâu, lấy dũng khí của nhiều năm dồn lại, nói với anh:" Đinh Chấn ,em yêu anh, anh yêu em không?" nói xong cô mắc cỡ, lấy chăn đem cả người che lại, nhưng anh lại nắm tay cô, lôi cô vào trong ngực mình, để cô nằm trên ngực anh

" Anh yêu em". Giọng anh từ từ vang lên, nói ra một câu, đủ khiến cho cô rung động


Đọc tiếp: [Phần 6] Năm Năm Sau Kéo Em Lên Giường

Ads

[Truyện Teen] Học sinh cá biệt
[Truyện Teen] Học sinh cá biệt
Hắn là Tuấn, hotboy trường tôi. Tình tình đáng ghét. Các bạn tự hình dung, xí, chẳng thèm quan tâm.
Đọc Truyện »
Powered by 15giay
Copyright © 2014, Minh Hằng
skyhome - sms valentine - loi chuc valentine hay nhat, Tin nhan chuc Valentine 2014